Trăng rơi chếch bóng hoang liêu bến bờ Sóng xô làn gió ngẩn ngơ Ánh ngời tinh tú lững lờ dòng trôi Sương giăng hờ hững chơi vơi Trăng buông hiu hắt lá phơi bên thềm Lẽ nào tình mãi ngủ quên Thuyền yêu lặng lẽ lênh đênh tháng ngày. Dang tay ôm cả trời mây Mơ thuyền cập bến chung xây mộng vàng Sao sa khoé mắt lưng tràn Trăng lam rủ bóng nát tan cõi lòng! Thi Ngọc Lan |