Trong lúc ngụp lặn dưới nước,ệnTayMangKhôngGianMãnCấpLãoĐạmàu nâu sữa cô nghe được một giọng nói:
- - "Muốn sống không?"
Muốn!
Lâm Dĩ Mạt lớn tiếng kêu gào ở trong lòng.
Ngay sau đó, đột nhiên có một lực lớn được truyền vào cơ thể, giúp cô thành công bám vào thành hồ bơi và bò lên bờ.
Lâm Dĩ Mạt nằm trên mặt đất thở hổn hển.
Lát sau, cô hung hăng tự mắng mình một câu "ngu ngốc".
Kể từ lúc 7 tuổi bị em gái Thẩm Giai Giai đẩy xuống nước và nếm trải cảm giác ngạt thở sắp chết, Lâm Dĩ Mạt liền chăm chỉ luyện tập bơi lội, không ngờ lần này suýt nữa lại lật thuyền trong mương.
Không phải kỹ thuật bơi của cô không tốt.
Đúng lúc hai ngày nay Lâm Dĩ Mạt bị sốt, ngay cả việc hô hấp cũng rất khó khăn. Cô vốn nên nằm ở trên giường nghỉ ngơi, nhưng Thẩm Giai Giai gọi điện thoại muốn cô mang khăn tắm đến hồ bơi cho nhỏ, Lâm Dĩ Mạt không có lựa chọn nào khác, đành phải cố gắng lê lết cơ thể tới hồ bơi.
Sau đó, cô liền bị Thẩm Giai Giai đẩy xuống nước.
Hồi 5 tuổi, sau khi ba ba đột ngột mất tích, Lâm Dĩ Mạt liền sống cùng ông bà nội, không ngờ mẹ cô - Sở Liên - đột nhiên tìm tới, định đưa cô đến Thẩm gia.
Thật ra Lâm Dĩ Mạt không muốn đi, cô cũng không thân thiết với mẹ, nhưng ông bà nội nói rằng ở chung với mẹ thì cô mới có thể hạnh phúc hơn. Cô bé Dĩ Mạt 5 tuổi không hiểu lắm, cuối cùng rời khỏi ông bà nội trong tiếng khóc, đi tới nơi vô cùng xa lạ với mình - Thẩm gia.
Bởi vì một câu "Con phải hiểu chuyện nghe lời, hiểu rõ thân phận của mình, nếu không mẹ sẽ vứt bỏ con" của mẹ, Lâm Dĩ Mạt u mê, dè đặt lấy lòng tất cả mọi người trong nhà họ Thẩm, cố gắng chăm sóc em gái cùng mẹ khác cha, không để mình tạo ra một chút phiền phức nào ảnh hưởng đến bọn họ.
Lần đầu Thẩm Giai Giai đẩy Lâm Dĩ Mạt xuống nước, cô khóc lóc nói với mẹ. Tuy nhiên, mẹ không chỉ không quan tâm mà còn mắng Lâm Dĩ Mạt hẹp hòi, nói rằng em gái chẳng qua là đang đùa với cô mà thôi.
Dĩ Mạt bé nhỏ rất khó chịu, lau nước mắt nói với mẹ rằng mình muốn về nhà ông bà nội, lập tức bị mẹ đánh một trận đau đớn. Sau lần đó, cô cũng không dám nhắc về chuyện ấy nữa.
Nhiều năm trôi qua, Lâm Dĩ Mạt luôn nghĩ chỉ cần bản thân ngoan ngoãn như lời mẹ đã nói, người nhà họ Thẩm sẽ thích mình.
Nhưng mà không có, hôm nay cô suýt nữa đã bị Thẩm Giai Giai giết, nguyên nhân là vì Lục Âm Ly của Lục gia nghe nói Lâm Dĩ Mạt bị bệnh nên nhắn tin Wechat quan tâm mấy câu, mấy dòng đấy bị Thẩm Giai Giai nhìn thấy, nhỏ liền cho rằng cô đã câu dẫn Lục Âm Ly.
Lố bịch.
Điều nực cười hơn là, Lâm Dĩ Mạt còn đang định giải thích với Thẩm Giai Giai, sau đó liền bị đẩy xuống nước.
Thế nên, nếu như lần này cô có chết thật thì cũng là chết do sự ngu xuẩn của chính mình.
Lâm Dĩ Mạt vô cảm lau sạch những giọt nước trên mặt.
- - "Bắt đầu trói định hệ thống [ đào mệnh ] ~!" ( là chạy khỏi vận mệnh đó)
"!"
Thì ra giọng nói mình vừa nghe được lúc nãy không phải là ảo giác!
Cả người Lâm Dĩ Mạt cứng đờ, trong đầu vang lên tiếng ong ong, có vật gì đó đang điên cuồng chen lấn, hoà vào linh hồn của cô.
Ngay sau đó, Lâm Dĩ Mạt phát hiện một cột tiến độ xuất hiện trong đầu mình:
Điểm HP* hiện tại: 72 điểm ( ngày)
*HP là từ viết tắt của health point hoặc hit point, hay trong tiếng Việt là thanh máu.
- - "Trói định hệ thống thành công ~! Đừng ngạc nhiên, thiên tuyển chi tử mà bổn hệ thống chọn trúng là ký chủ. Sau này tôi chính là ngón tay vàng của ký chủ, tôi sẽ đưa ra nhiệm vụ, cô chỉ có thể nhận và lấy điểm HP sau khi hoàn thành nó. Đây chính là ý nghĩa của [ đào mệnh ] nha ~ "
Hai giây sau, trên mặt thiếu nữ lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bởi vì vừa nãy, thông qua sự ràng buộc với hệ thống, cô đã nhận được một phần thông tin về ký ức!
Thì ra bản thân đang sống trong một quyển tiểu thuyết nam tần*, nam chủ tên Lâm Tự Thu.
*Tiểu thuyết nam tần là tiểu thuyết xoay quanh nhân vật nam, ví dụ như Đấu La Đại Lục, Bách Luyện Thành Thần các thứ á.
Vị nam chủ này chính là người cha đã mất tích được 10 năm của Lâm Dĩ Mạt.
Trong sách ghi rằng, thật ra năm đó Lâm Tự Thu biến mất là vì đi sang thế giới tu chân rồi.
Mà nhân vật của cô đối với nam chủ mà nói, giống như định hải thần châm vậy.
Ở trong sách, mỗi lần Lâm Dĩ Mạt xuất hiện đều xuất phát từ hồi ức của Lâm Tự Thu, hoặc được miêu tả song song.
Mỗi lần nam chủ đột phá cảnh giới đều nghĩ đến con gái, sau đó thuận theo tự nhiên mà thành công.
Đến khi Lâm Tự Thu tìm được cách trở về thế giới hiện đại thì phát hiện con gái yêu của mình lại bị Thẩm gia hành hạ đến chết, vì vậy hắn đại khai sát giới, cho toàn bộ người Thẩm gia xuống suối vàng gặp Diêm Vương.
Sự đau buồn bởi cái chết bi thảm của con gái và cơn tức giận khi Thẩm gia sụp đổ đã khiến Lâm Tự Thu nhận ra đại đạo, phá vỡ hư không và phi thăng lên tiên giới.:)
"..."
Đối với điều này, cảm nhận lớn nhất của Lâm Dĩ Mạt sau khi xem xong là...
Thì ra thân phận của bản thân chính là đứa con gái công cụ hình người giúp thúc đẩy con đường thành công của nam chủ, khiến ổng phi thăng tiên giới ư?
Mẹ nó tác giả viết cái quái gì vậy?!
Còn về chuyện cô bị Thẩm gia hành hạ đến chết, chết như thế nào thì không nói rõ, nhưng có một đoạn miêu tả như này:
[ Lâm Tự Thu không muốn nghe Sở Liên ngụy biện nữa, hắn đưa tay bóp cổ cô ta, trực tiếp sử dụng "sưu hồn". Một lát sau, trong mắt Lâm Tự Thu huyết khí dâng trào, dường như có huyết lệ nhỏ xuống, bàn tay dùng sức, sống sờ sờ ngắt đầu Sở Liên xuống.
Giữa khung cảnh đầy máu, hắn lạnh lùng nói: "Cô, không xứng làm mẹ."
Lâm Tự Thu khiến Sở Liên hồn phi phách tán xong lại ngưng tụ hồn phách của Thẩm Vân Phong rồi ném vào lò luyện ngục, để tên đó luôn phải gánh chịu hình phạt thảm thiết nhất đối với người bình thường.
Nhưng, dù hắn có trả thù như thế nào thì con gái cũng không thể sống lại.
Ngay cả một sợi hồn phách cũng không thể ngưng tụ được.
"Xin lỗi bảo bối, ba ba về muộn rồi."
Người đàn ông từng làm đảo lộn "bạo hải tinh vực", không ai dám trêu chọc giờ đây lại quỳ xuống trước mộ của con gái, dường như cả trời đất cũng đang xót xa thay cho linh hồn thổn thức của hắn. ]
...
Ông có bản lĩnh trả thù cho tôi sau khi tôi chết, vậy sao lại không có bản lĩnh quay về ngay lúc này hả!
Năm 5 tuổi, sau khi ba ba đột ngột biến mất, Dĩ Mạt bé nhỏ ngày nào cũng ngồi ở cửa chờ đợi, mong rằng người mở cửa là ba của mình.
Không thấy.
Sau khi được mẹ đưa đến Thẩm gia, cô luôn mong đợi ba ba trở về đón mình đi.
Vẫn không thấy.
...
Dần dần, Lâm Dĩ Mạt không còn mong chờ nữa.
Gương mặt của ba trong trí nhớ dần trở nên mơ hồ, cho đến bây giờ, 10 năm trôi qua, cô đã chẳng còn nhớ rõ Lâm Tự Thu trông như thế nào nữa rồi.
Thật đáng buồn làm sao!
Lâm Dĩ Mạt cười tự giễu.
Đây là thế giới tiểu thuyết cũng được, ba cô là nam chủ tu chân giới giỏi giang lợi hại cũng chả sao, đều không liên quan gì đến cô cả.
May mắn lắm mới giữ được mạng sống, cô sẽ không bao giờ để mình ngu ngốc như trước nữa, phải nắm bắt mọi cơ hội và sống thật tốt.
... Quan trọng là bây giờ Lâm Dĩ Mạt chỉ có 72 điểm HP.
Bốn bỏ năm lên là chỉ sống được 2 tháng.
- - "Đinh! Phát hành nhiệm vụ [ Rời khỏi Thẩm gia ]. Sau khi hoàn thành sẽ được 100 điểm HP."
Muốn cái gì tới cái đó.
Thật ra không cần hệ thống thông báo phát nhiệm vụ, đây là việc Lâm Dĩ Mạt sắp phải làm, cô có ngu mới tiếp tục ở lại nơi này.
Nhưng vẫn kiếm được điểm HP thì quá tốt rồi!
Cơ mà một nhiệm vụ chỉ có 100 điểm HP á?
Online than thở.
Không thể hào phóng thêm một chút sao?!
Vừa nãy nhìn thông tin trong đầu, Lâm Dĩ Mạt đã biết tim, gan, lá lách, phổi và các bộ phận quan trọng khác của mình đều có mức độ tổn hại khác nhau, muốn chúng khoẻ lại thì phải dùng điểm HP để đổi, một bộ phận cũng tốn ít nhất 2000 điểm.
“HKUST xếp thứ 27 thế giới, theo QS Ranking 2021. Thứ hạng cao và chương trình công nghệ sinh học ấn tượng, phù hợp với mối quan tâm của mình”, cô gái gốc Hải Phòng, nay là sinh viên năm ba Công nghệ Sinh học, chia sẻ. Lựa chọn này không làm Châu phải tiếc nuối, bởi môi trường mở của HKUST đã giúp cô chinh phục nhiều cơ hội nâng cao kiến thức và kỹ năng nghiên cứu.
Châu đã tham gia Chương trình Nghiên cứu cho sinh viên Đại học (UROP) của HKUST hai năm. Ra mắt 2005, UROP là chương trình đầu tiên của Hồng Kông khơi gợi sở thích sớm về nghiên cứu học thuật cho sinh viên. Châu đã làm việc dưới sự hướng dẫn của GS Sun Fei - Khoa Kỹ thuật Sinh Hóa trong dự án về tạo ra protein huỳnh quang mới cho chẩn đoán hình ảnh mô sâu.
“Các giáo sư ở đây luôn sẵn lòng tạo cơ hội. Mặc dù không có kinh nghiệm nghiên cứu, song khi mình hỏi giáo sư về việc liệu có thể tham gia dự án không, thầy đã đồng ý lập tức. Các anh chị trong phòng thí nghiệm cũng giải đáp cho mình nhiều thắc mắc, mang về nhiều kỹ năng thực tế vô cùng giá trị”, Châu cho hay.
Khởi đầu thuận lợi với UROP, song quá trình học tập ở HKUST của cựu học sinh THPT Chuyên Trần Phú không suôn sẻ. Châu nhớ lại những ngày đầu vật lộn với khóa học giảng dạy hoàn toàn bằng tiếng Anh và để vượt qua, cô bạn đã chăm chỉ xem đi xem lại các bài giảng, chủ động kết bạn với nhiều sinh viên khác để có thể thực hành tiếng Anh mỗi ngày.
“Người dân ở HKUST nói riêng hay Hồng Kông nói chung đều rất dễ mến và thân thiện. Nhờ họ, mà bây giờ mình có thể giao tiếp và trao đổi mọi ý tưởng với giáo sư, bạn bè bằng tiếng Anh”, Châu chia sẻ.
Châu (cầm micro) tổ chức buổi học về phân loại rác tại Campuchia
HKUST khiến Châu liên tục đẩy bản thân ra khỏi vùng an toàn, trở thành đại sứ của trường. Cô bạn đã có chuyến đi học tập trải nghiệm đến Campuchia 2019, giúp đỡ trại trẻ mồ côi trong khuôn khổ Chương trình Lãnh đạo Trường học Bền vững. Nhóm đã tổ chức buổi học về phân loại rác thải, tìm nguồn cung ứng máy đốt rác không tạo mùi và khói, chỉ dẫn người dân sử dụng.
Châu thừa nhận từng đối mặt với nhiều áp lực khi nhận được học bổng chi trả toàn bộ học phí và sinh hoạt phí (hiện tại, học bổng toàn phần bao gồm toàn bộ sinh hoạt phí và học phí là 195.000 đôla Hồng Kông, tương đương 584 triệu đồng mỗi năm). Tuy nhiên, cô bạn đã tìm được cách giải tỏa stress cho riêng mình: “Mình rất thích ngắm cảnh biển ở HKUST. Ấn tượng của mình về Hong Kong là một thành phố hiện đại, nhưng khi đến đây lại thấy rất bất ngờ vì nơi đây còn có cả thiên nhiên rất hùng vĩ”.
Môi trường học tập lý tưởng
Số lượng sinh viên Việt ở HKUST đang ngày càng tăng, từ 6 sinh viên vào 2016-2017, nay đã có 41 sinh viên bậc đại học và cao học. Trong đó có Nguyễn Xuân Tân - Huy chương bạc Olympic Vật lý Quốc tế vừa nhận học bổng toàn phần từ HKUST.
Cảnh biển bao quanh HKUST khiến Tân cảm thấy thư thái
Chàng trai đến từ Hà Nội chia sẻ, “Đây thực sự là môi trường tốt để học tập và phát triển. Cơ sở vật chất tuyệt vời và cả cộng đồng thân thiện. Ở đây, tình hình Covid được kiểm soát tốt, gười dân thực hiện các biện pháp phòng ngừa rất nghiêm túc”.
Hiện tại, Tân chủ yếu học qua các lớp học trực tuyến, song cậu thực sự cảm thấy được truyền cảm hứng bởi các giáo sư luôn thúc đẩy sinh viên tư duy sáng tạo.
HKUST nổi tiếng với các chương trình sáng tạo thiết kế riêng giúp sinh viên thích ứng với thế giới đang thay đổi nhanh chóng như: Thiết kế và Hệ thống Tích hợp (ISD), cho phép sinh viên xây dựng nội dung và phương thức học tập; “Chuyên ngành chính + X” cho phép sinh viên khoa học hoặc kỹ thuật học thêm một chuyên ngành trong lĩnh vực mới nổi như AI; Liên ngành Cá nhân hóa (IIM) cho phép sinh viên xuất sắc theo đuổi chương trình tự thiết kế với các khóa học trong và ngoài HKUST...
Cựu học sinh THPT Khoa học Tự nhiên, Đại học Quốc gia Hà Nội dự định học chuyên ngành Vật lý cùng chuyên ngành phụ Khoa học máy tính. Tại HKUST, bất cứ ai cũng được trao cơ hội tìm hiểu, thực tập và trao đổi để khám phá và phát triển nhiều sở thích khác nhau trước khi tốt nghiệp.
HKUST tổ chức hội thảo trực tuyến vào 20-21h (giờ Việt Nam) 14/1/2021 về chương trình học bổng và thủ tục nhập học.
评论专区