Lần đầu tiên, 5 trường ĐH, CĐ tại Đà Nẵng đã ký kết hợp tác đào tạo nhân lực chất lượng cao trong lĩnh vực du lịch dịch vụ cho một Tập đoàn đầu tư du lịch.

Các trường tham gia chương trình hợp tác đào tạo là Trường ĐH Kinh tế, Trường ĐH Đông Á, Trường ĐH Duy Tân, Trường CĐ Pegasus, Trường CĐ Việt Úc. 

Tuy nhiên, nguồn kinh phí đầu tư cho chương trình này không được tiết lộ.

Tại lễ ký kết vào hôm nay 9/5, lãnh đạo Sở Du lịch Đà Nẵng cho biết nhân lực ngành du lịch tại Đà Nẵng ước tính khoảng 23.000 người, trong đó, nguồn nhân lực khối khách sạn và hướng dẫn viên du lịch đang tăng khá cao. Nhưng chất lượng nguồn nhân lực du lịch ở Đà Nẵng vẫn chưa đáp ứng được yêu cầu thực tế, đặc biệt thiếu những vị trí then chốt, có chất lượng cao. 

Một thực trạng ảnh hưởng đến chất lượng nguồn nhân lực hiện nay là sinh viên thiếu môi trường thực tế để cọ xát, làm quen và trau dồi các kỹ năng nghề, trong khi lĩnh vực đặc thù này đòi hỏi cao về kinh nghiệm chuyên môn.

Để đáp ứng nguồn nhân lực chất lượng cao cho ngành du lịch dịch vụ, 5 trường đại học và cao đẳng trên địa bàn Đà Nẵng đã ký kết hợp tác phát triển và đào tạo nguồn nhân lực với Tập đoàn Empire, để đào tạo hơn 10.000 người lao động chất lượng cao trong các lĩnh vực du lịch dịch vụ trong những năm tới.

Ông Đào Hữu Hòa, Phó Hiệu trưởng ĐH Đà Nẵng, khẳng định sự kết hợp giữa đào tạo lý thuyết của nhà trường và thực hành tại doanh nghiệp là mô hình đào tạo tiên tiến, giúp sinh viên ra trường tiếp cận nhanh với công việc đã được đào tạo.

Vũ Trung" />

Đà Nẵng: 5 trường ĐH, CĐ ký kết đào tạo 10.000 nhân lực cho du lịch

Kinh doanh 2025-01-18 11:51:22 5516

Lần đầu tiên,ĐàNẵngtrườngĐHCĐkýkếtđàotạonhânlựcchodulịvàng nhẫn 9999 hôm nay 5 trường ĐH, CĐ tại Đà Nẵng đã ký kết hợp tác đào tạo nhân lực chất lượng cao trong lĩnh vực du lịch dịch vụ cho một Tập đoàn đầu tư du lịch.

Các trường tham gia chương trình hợp tác đào tạo là Trường ĐH Kinh tế, Trường ĐH Đông Á, Trường ĐH Duy Tân, Trường CĐ Pegasus, Trường CĐ Việt Úc. 

Tuy nhiên, nguồn kinh phí đầu tư cho chương trình này không được tiết lộ.

Tại lễ ký kết vào hôm nay 9/5, lãnh đạo Sở Du lịch Đà Nẵng cho biết nhân lực ngành du lịch tại Đà Nẵng ước tính khoảng 23.000 người, trong đó, nguồn nhân lực khối khách sạn và hướng dẫn viên du lịch đang tăng khá cao. Nhưng chất lượng nguồn nhân lực du lịch ở Đà Nẵng vẫn chưa đáp ứng được yêu cầu thực tế, đặc biệt thiếu những vị trí then chốt, có chất lượng cao. 

Một thực trạng ảnh hưởng đến chất lượng nguồn nhân lực hiện nay là sinh viên thiếu môi trường thực tế để cọ xát, làm quen và trau dồi các kỹ năng nghề, trong khi lĩnh vực đặc thù này đòi hỏi cao về kinh nghiệm chuyên môn.

Để đáp ứng nguồn nhân lực chất lượng cao cho ngành du lịch dịch vụ, 5 trường đại học và cao đẳng trên địa bàn Đà Nẵng đã ký kết hợp tác phát triển và đào tạo nguồn nhân lực với Tập đoàn Empire, để đào tạo hơn 10.000 người lao động chất lượng cao trong các lĩnh vực du lịch dịch vụ trong những năm tới.

Ông Đào Hữu Hòa, Phó Hiệu trưởng ĐH Đà Nẵng, khẳng định sự kết hợp giữa đào tạo lý thuyết của nhà trường và thực hành tại doanh nghiệp là mô hình đào tạo tiên tiến, giúp sinh viên ra trường tiếp cận nhanh với công việc đã được đào tạo.

Vũ Trung
本文地址:http://tw.tour-time.com/html/075e499625.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Soi kèo góc Al


Doanh Uyên thở dài nhìn ngoài cửa sổ, nắng gắt nóng bỏng xuyên qua cửa sổ chiếu đến bên chân cô

Doanh Uyên thu chân lại chỗ ánh sáng không chiếu đến

Nắng thể này bảo cô sống thế nào!

Quỷ Nhân không sợ ánh sáng nhưng cũng không thích ánh sáng đặc biệt là ánh sáng mặt trời

Cô xuyên đến đã được hơn một tuần, mà mạt thế đã xảy ra được một tháng

Hiện tại cô được một nhóm người sống sót thu lưu, nhìn nhóm người này cũng không phải người tốt lành gì, bọn chúng nhặt cô đơn giản vì cô là nữ nhân còn xinh đẹp

Mạt thế đến người già trẻ em là những kẻ chết đầu nước và sau đó phụ nữ là những kẻ chết tiếp theo, những phụ nữ có năng lực một tí thì có thể chạy chốn hoặc bám vào những tên đàn ông thì có thể sống sót thêm được vài ngày

Mạt thế một tháng mà có thể sạch sẽ xinh đẹp như Doanh Uyên thì đúng là hàng hiếm, gã đàn ông nào nhìn mà không động lòng

Nhưng mà hoa đẹp thì có gai, không gai thì có độc, thế là những kẻ có ý đồ đồi bại liền được một vé ghé thăm quỷ môn quan



" Doanh..... Doanh Uyên tiểu thư, ngài.. ngài uống chút nước " một tiểu đệ đưa nước

" Để đấy đi "

" Vâng " tiểu đệ đưa nước để nước xang bên cạnh liền cúi đầu đi xang một bên

">

Truyện [Mạt Thế] Quỷ Nhân Doanh Uyên


Mười năm trước, tôi dùng một tờ hợp đồng buộc hắn phải đến bên tôi, ở cạnh tôi và rồi trở thành người của tôi. Thoáng chốc trôi qua, thời hạn mười năm cũng sắp kết thúc, còn hắn thì nhanh chóng muốn thoát khỏi gông xiềng này.

"..."

Ha ha, hắn vẫn luôn lặng im không nói lời nào, chín lần sinh nhật trước đều là thế, có lẽ lần thứ mười này cũng sẽ vậy thôi.

Hắn tắm xong rồi bước ra khỏi phòng tắm với cơ thể trần chuồng. Cơ thể mà tôi đã sở hữu suốt mười năm nay, tôi nắm rõ mỗi một tấc da thịt, mỗi một khối cơ bắp đó trong lòng bàn tay, chỉ có trái tim ấy là tôi vĩnh viễn không thể nào chạm đến được.

"Tại sao em không đòi anh cái gì vậy? Năm nào anh hỏi em thì em cũng lặng thinh. Hết năm nay là hợp đồng hết hạn rồi, em sắp được giải thoát rồi, tại sao em không yêu cầu em thứ gì hết? Cái gì cũng được mà, anh sẵn lòng trao cho em mà."

"Tôi không muốn cầu xin anh cái gì cả, bởi vì tôi không muốn mắc nợ anh, dù đó có là tiền tài hay nhân tình, tôi cũng không muốn nợ."

"Em hận anh đến thế ư?"

"Trên thế giới này người tôi hận nhất chính là anh!"

"Ha ha..."

"Nhưng mà anh yêu em, trên thế giới này anh chỉ yêu mỗi em, em có biết không?"

"Thật ghê tởm! Ai lại muốn đâm vào mông của một thằng đàn ông chứ, chỉ có loại biến thái như anh mới thích!"

"Đúng vậy, anh biến thái, ha ha... Nhưng chẳng phải em vì thiếu tiền của biến thái nên mới phải làm tình với tên biến thái đó, còn phải ở cạnh biến thái sao. Mà nhanh thôi, hợp đồng này sắp kết thúc rồi, qua vài ngày nữa là em có thể thoát khỏi cái gã biến thái này rồi!"

Tôi chỉ có thể mỉa mai bản thân mình như vậy, dùng hết thủ đoạn để hắn ở với tôi mười năm. Thời gian sao mà ngắn ngủi quá, thế nhưng... thế nhưng, ha ha...

Hắn không nói chuyện, có lẽ do hắn không biết phải cãi lại thế nào. Đối với hắn, ngay cả thành ngữ hắn cũng keo kiệt nói với tôi!

"Anh sẽ chuẩn bị cho em một món quà, hôm sinh nhật anh sẽ tặng em!"

Nhớ trước kia tôi đã từng hỏi hắn rằng, tôi phải lấy gì trao đổi để hắn đồng ý ở bên tôi mãi mãi. Hắn trả lời tôi đó là toàn bộ doanh nghiệp của Mạc thị. Nếu tôi thật sự dâng Mạc thị lên cho hắn thì liệu hắn có bên tôi trọn đời không?

Dạ dày bất ngờ co thắt, đau quá, cả người rét run. Tôi cắn chặt răng bước xuống giường, lảo đảo chạy ào vào phòng tắm. Cổ họng trào dâng cảm giác buồn nôn, sau đó phun ra một ngụm máu lớn, cả người lạnh toát ngước nhìn khuôn mặt trắng bệch của mình trong gương.

Ngón tay gầy guộc chạm nhẹ lên mặt kiếng, vết máu dữ tợn trên môi đối lập với khuôn mặt tái nhợt của tôi. Tôi chậm rãi nhếch khóe môi lên và nở một nụ cười nhàn nhạt.

Cứ cho là hắn tình nguyện trao cả đời của mình cho tôi, nhưng tiếc là tôi không thể nhận nữa rồi. Sự sống của tôi rất nhanh sẽ chấm dứt, nhân lúc tôi còn có thể tặng quà cho hắn, tôi muốn tận mắt nhìn hắn rời đi, tôi sẽ để hắn đi!

Thẩm Văn Vũ ngồi lên chiếc Mercedes-Benz, đây là xe mà Mạc Lam Tuyên phái tới đón hắn. Hôm nay là sinh nhật của hắn, Mạc Lam Tuyên nói sẽ tổ chức tiệc sinh nhật cho hắn, thậm chí còn chuẩn bị quà tặng hắn.

Rốt cuộc hắn là gì của Mạc Lam Tuyên?

Nói dễ nghe thì là trợ lý đặc biệt, nói thẳng ra thì là người đàn ông được Mạc Lam Tuyên bao dưỡng. Là nam sủng ký hợp đồng mười năm!

"Thưa cậu Thẩm, ông chủ mời cậu đến LS, anh ấy đã chuẩn bị quần áo cho cậu, xin mời cậu mau đi thay."

"Hừ..." Hắn bật cười, lấy bao thuốc lá ra rồi hút một điếu. Mùi thuốc là nồng nặc phủ kín toàn bộ không gian chật hẹp.

Giờ phải thay quần áo, mặc bộ đồ mà Mạc Lam Tuyên chọn, sau đó xịt nước hoa anh ta thích, từ đầu đến chân đều là sự phối hợp mà anh ta muốn. Mạc Lam Tuyên đúng là đã xem hắn như một con rối, một con búp bê Kenny chỉ thuộc về anh!

Mười năm trước, để cứu công ty của bố và bác Đinh, hắn đã đồng ý thực hiện trao đổi. Dùng một tờ hợp đồng bán thân để đổi lấy viện trợ từ phía doanh nghiệp Mạc thị, kết quả Mạc Lam Tuyên có được mười năm của hắn, mà công ty nhờ vào mười đô la Mỹ của anh nên xoay vốn được. Cuộc mua bán này quả nhiên xứng đáng!

Từ đó về sau, hắn ở cạnh Mạc Lam Tuyên, làm tình, ăn uống ngủ nghỉ với anh. Thậm chí đến thời điểm cố định sẽ cùng anh ra nước ngoài nghỉ phép, cuộc sống vô cùng thoải mái, không cần công tác, chỉ cần bên cạnh Mạc Lam Tuyên là được. Thật đúng là đốt đèn tìm cũng không có đâu chuyện tốt như vậy, song hắn lại ghét nó lắm.

Người hắn yêu là Đinh Vân Quân, nhưng vì đại cục, hắn buộc phải đi ôm một người đàn ông khác, cùng với anh ta quan hệ thân thể. Kể cả khi đêm nào hai người cũng làm tình, quấn quýt tay chân, mồ hôi hỗn tạp, mặc kệ làm tình nhiều đến mấy, hắn vẫn không thể động lòng với Mạc Lam Tuyên, thay vào đó chỉ có thù hận chồng chất!

"Thưa cậu?"

"... Tôi tới ngay, thay quần áo xong tôi sẽ qua tìm anh ta."

"Vâng."

Đi vào nhà hàng, Mạc Lam Tuyên đã đến từ sớm, anh ngồi ở chỗ chỉ định trước, tay chống đầu và nhắm mắt lại, khuôn mặt trông tái nhợt giả tạo. Làn da như trong suốt, tóc tai chỉnh tề, tây trang sạch sẽ, thoạt nhìn như một con búp bê không có sinh mệnh.

Thẩm Văn Vũ chậm rãi đi đến chỗ anh, mỗi bước đi từ tốn nhẹ nhàng. Những năm gần đây hắn đã sớm quen với từng hành động một của Mạc Lam Tuyên. Gương mặt như dao khắc đã in hằn thật sâu vào trong lòng hắn, thậm chí mùi hương, hơi ấm, từng tiếng rên rỉ thở dốc, phản ứng khi cao trào, không có gì mà hắn không biết.

Như vậy có thể gọi là yêu không? Nếu như không thể, tại sao lại gọi nó là "ân ái"? Thẩm Văn Vũ bỗng nhiên nảy lên suy nghĩ này. Hắn ở bên cạnh Mạc Lam Tuyên không phải vì thưởng thức tài năng của anh, mọi người thường nói bi thương sẽ quên lãng theo năm tháng, còn nói bên nhau lâu sẽ bén lửa nên duyên, vậy hắn và Mạc Lam Tuyên đến tột cùng thuộc loại nào đây?

Có lẽ... chỉ là có lẽ... Bởi vì lòng thù hằn của hắn đối với Mạc Lam Tuyên quá sâu nên mới không cách nào nảy sinh tình cảm được, huống chi là yêu.

Giày da sáng bóng dừng ở trước bàn, Mạc Lam Tuyên vẫn nhắm mắt duy trì động tác cũ, cảm giác dáng vẻ của anh không hề tỉnh táo.

"Tôi tới rồi!" Âm thanh cứng nhắc lạnh băng vang lên, ngay cả ánh mắt hắn nhìn Mạc Lam Tuyên cũng lạnh lẽo. Hắn đối với Mạc Lam Tuyên ngoại trừ lạnh cũng chỉ có lạnh, tuy nhiên những lúc nóng nhất cũng chỉ dành cho Mạc Lam Tuyên.

Anh mở mắt, từ từ ngẩng mặt lên, nhìn về phía Thẩm Văn Vũ rồi nở một nụ cười: "Em mặc bộ quần áo này trông đẹp lắm. Em thích không?"

Hắn không nói gì, chỉ kéo ghế ra rồi ngồi xuống. Thay vào đó hắn lại cầm ly nước lên uống một hơi cạn đáy: "Tôi thích hay không không quan trọng, chỉ cần anh thích thì dù tôi có không thích cũng phải mặc vào." Trong lời nói còn mang theo chút mỉa mai, là hắn cố ý nói như vậy. Mạc Lam Tuyên không phải kẻ ngốc, hắn cố tình để anh nghe hiểu.

Đôi môi đang nhếch lên khẽ cứng đờ, anh hơi sững sờ, sau lại cười cho qua: "Trước tiên cứ ăn đi đã!"

"Đầu bếp chính đề cử." Thẩm Văn Vũ không nhìn menu mà dứt khoát gọi món đề cử trong ngày. Sau đó, hắn thả lỏng cơ thể rồi tựa vào ghế.

"Đồ ăn ở đây rất ngon, em không xem thử chút à?"

Hắn liếc mắt, cười lạnh: "Ngon thì làm sao, nhìn thấy anh đồ ngon cũng khó mà nuốt trôi."

Không khí xung quanh lập tức đông cứng lại. Lần này, Mạc Lam Tuyên không cười nổi nữa, nụ cười dần biến mất trên môi. Anh cúi đầu thở dốc mấy hơi rồi nói: "Cho tôi giống vậy đi."

"Vâng." Bồi bàn gật đầu rồi lui xuống.

Im lặng vẫn tiếp tục, Mạc Lam Tuyên thì cúi đầu, còn Thẩm Văn Vũ đang nhìn vào hư không.

Là hắn cố ý dùng thái độ này đối xử với Mạc Lam Tuyên, bởi vì hắn mới là người chịu thiệt, thế nhưng nội tâm lại chống cự. Đúng vậy, mười năm nay hắn vẫn chống đối Mạc Lam Tuyên, mặc kệ Mạc Lam Tuyên có tốt với hắn đến mức nào, trong lòng hắn cũng không thể nào tiếp nhận được. Nói cách khác, không chấp nhận anh – chính là giữ lấy một chút lòng tự trọng duy nhất còn sót lại!

Mười năm qua, hắn không ngừng nhắc nhở bản thân rằng, tuyệt đối không được quên Đinh Vân Quân, không được quên Mạc Lam Tuyên đã dùng thủ đoạn hèn hạ như thế nào buộc hắn khuất phục. Tất cả những thứ này chính là cái giá đắt đỏ mà Mạc Lam Tuyên đáng phải trả!

"Xin lỗi, cho anh ra ngoài một chút."

Mạc Lam Tuyên vội vàng đứng dậy, quay đầu đi về phía nhà vệ sinh. Qua một lúc lâu đến khi súp đã được bưng lên thì anh mới quay về.

Lần nữa ngồi xuống, trên mặt của anh lại tiếp tục phủ lên một nụ cười.

">

Truyện Hợp Đồng

Nhận định, soi kèo Herediano vs Guanacasteca, 09h00 ngày 16/1: Chủ thắng trận, khách thắng kèo


- Có để cho người khác ngủ nữa không vậy? Chết tiệt!

Hàng xóm là người phụ nữ thô kệch, ăn nói cũng cọc cằn, tiếng xung đột từ nhà Tiết Nhiên Ly ảnh hưởng đến giấc ngủ hàng xóm, cho dù trời bên ngoài đang mưa gió ầm ầm nhưng cũng chẳng thể lấn át nổi tiếng tranh chấp truyện ra từ nhà cô.

Tiết Nhiên Ly biết mình sai nên im lặng bình tĩnh, đôi mắt mở to trừng mắt nhìn người đàn ông tuổi trung niên, mái tóc màu hạt tiêu, dáng vẻ đầy đặn, điển hình là có bụng bia rõ rệt.

Còn ông ta chỉ tay thẳng vào mặt Tiết Nhiên Ly, giọng nói khàn đặc, có điều âm thanh nhỏ hơn ban đầu:

- Mày là con tao, cha mẹ đặt đâu con ngồi đó, cấm cãi.

- Thôi đi, kể từ khi ông vứt bỏ tôi ở chỗ này, thì cũng là lúc tình cha con giữa hai bên đã kết thúc. Cũng chính là ông... Là ông đã tự mình nói ra hai chữ "Đoạn Tuyệt" với tôi.

Người con gái mang dáng vẻ xinh đẹp mềm mại, tuy nhiên ẩn sâu bên trong lại tự khoác lên cho mình chiếc áo giáp cứng cáp, bất khả xâm phạm.

Tiết Nhiên Ly mặc kệ ông ta, cho dù có bị đánh trúng một cái đánh, hai cái tát, hay các hành động đập phá đồ đạc của cha mình, thì cô luôn có những quy tắc không thể thay đổi, và nhất định sẽ không bao giờ chen chân vào gia đình của người khác.

Nói rõ hơn, chính là việc Tiết Chính thúc ép Tiết Nhiên Ly đi làm vợ kế cho người con trai duy nhất nhà họ Mã.

Có lẽ mọi chuyện đã đi quá xa so với những gì Tiết Nhiên Ly từng cầu nguyện.

Hiện tại, nơi sinh sống của Tiết Nhiên Ly là ở Tây Đô. Thành phố Tây Đô cũng là nơi phân biệt rõ ràng cấp bậc của xã hội.

Ở đầu thành phố, địa điểm giao nhau giữa các thành phố xa hoa lân cận khác, những con người có gia thế hiển hách đã xây dựng đất đai và nhà cửa từ nhiều đời, là nơi ở mà người thường có muốn chạm tới cũng khó chạm đến được.

Trái ngược với bậc thượng lưu, thì cuối đoạn đường thuộc thành phố Tây Đô, những hộ dân cư nghèo nàn, đến cả công việc, chỗ ở còn chẳng cố định được sinh sống.

Hãy tưởng tượng xem, Tây Đô là một con dốc cao, thì phía đỉnh dốc hướng tới ánh sáng cao vời, còn ở cuối dốc, những đáy bậc thấp kém không ánh sáng nào chiếu lọt vào được, muốn leo lên dốc phải tốn rất nhiều sức lực và trả giá rất nhiều thứ.

Hiển nhiên người bị cha mẹ ruồng bỏ như Tiết Nhiên Ly là người sống ở nơi thấp kém nhất ở Tây Đô. Trái ngược hoàn toàn với cô, thì dòng họ lâu đời và giàu có nhất Tây Đô là họ Mã.

Hai năm trước, cậu chủ duy nhất nhà họ Mã đã ly dị người vợ chung chăn gối suốt 12 năm của mình, người vợ đó cũng là người bạn gái bên cậu chủ nhà họ Mã trong khoảng thời gian họ học chung cấp 3. Có thể nói là tình yêu vượt giai cấp, đi từ đồng phục học sinh đến váy cưới.
">

Truyện Hợp Đồng Làm Vợ Kế


Doanh Uyên thở dài nhìn ngoài cửa sổ, nắng gắt nóng bỏng xuyên qua cửa sổ chiếu đến bên chân cô

Doanh Uyên thu chân lại chỗ ánh sáng không chiếu đến

Nắng thể này bảo cô sống thế nào!

Quỷ Nhân không sợ ánh sáng nhưng cũng không thích ánh sáng đặc biệt là ánh sáng mặt trời

Cô xuyên đến đã được hơn một tuần, mà mạt thế đã xảy ra được một tháng

Hiện tại cô được một nhóm người sống sót thu lưu, nhìn nhóm người này cũng không phải người tốt lành gì, bọn chúng nhặt cô đơn giản vì cô là nữ nhân còn xinh đẹp

Mạt thế đến người già trẻ em là những kẻ chết đầu nước và sau đó phụ nữ là những kẻ chết tiếp theo, những phụ nữ có năng lực một tí thì có thể chạy chốn hoặc bám vào những tên đàn ông thì có thể sống sót thêm được vài ngày

Mạt thế một tháng mà có thể sạch sẽ xinh đẹp như Doanh Uyên thì đúng là hàng hiếm, gã đàn ông nào nhìn mà không động lòng

Nhưng mà hoa đẹp thì có gai, không gai thì có độc, thế là những kẻ có ý đồ đồi bại liền được một vé ghé thăm quỷ môn quan



" Doanh..... Doanh Uyên tiểu thư, ngài.. ngài uống chút nước " một tiểu đệ đưa nước

" Để đấy đi "

" Vâng " tiểu đệ đưa nước để nước xang bên cạnh liền cúi đầu đi xang một bên

">

Truyện [Mạt Thế] Quỷ Nhân Doanh Uyên

友情链接