Truyện Bí Ẩn Chưa Lời Giải Về Mùa Mưa Rực Lửa
Mặt đất bốc lên mùi đất ẩm,ệnBíẨnChưaLờiGiảiVềMùaMưaRựcLửlinh miu lộ clip thời tiết trở nên xấu đi một cách nhanh chóng. Tiếng sấm rền vang, một cơn mưa lớn ập tới.
Đèn tín hiệu chuyển sang màu đỏ, những người muốn qua đường dừng lại ở hai bên đường. Có một người bán hàng rong với chiếc xe đẩy không đi qua được. Ông bày hàng trước mặt những người đang chờ đèn, nói bằng giọng nơi quê hương, ông nhiệt tình rao bán: “Hạt dẻ nóng hổi đây, hạt dẻ rang đường thơm ngon đây.”
Người dân thành phố với vẻ mặt giống nhau, khuôn mặt thờ ơ, đôi mắt mệt mỏi. Khi chờ đèn đỏ, có người lướt điện thoại, có người thẫn thờ, có người nhìn chằm chằm vào phía bên kia đường.
Một chiếc xe hơi bắt đầu chạy với tốc độ nhanh đâm thẳng vào quầy hàng của ông già, từ trái qua phải. Ngay sau đó, vài chiếc xe khác cũng lướt qua.
Những người đang chờ đèn không chớp mắt nhìn cảnh tượng kinh hoàng này; chỉ có duy nhất một người, hình như bị giật mình, cô lùi lại hai bước, sợ đến mức làm rơi cả ô.
Hành động bất ngờ này khiến vài người nhìn cô với ánh mắt kỳ quặc. Cô bé đứng gần cô nhất kéo mẹ mình lại: “Mẹ ơi, chị kia lạ quá! Chị ấy sao thế mẹ?”
Mẹ cô bé biết rằng bên kia đường là bệnh viện tâm thần của thành phố, cô ta nhanh chóng ra hiệu cho con mình, thì thầm nói với con: “Đừng nhìn chằm chằm vào người ta.”
Giữa ban ngày mà như thấy ma.
Trên đường phố, xe cộ chạy không ngừng, từng chiếc xe lướt qua, ông già và quầy hàng vẫn không bị tổn thương gì… Họ không thuộc về thế giới này.
Không ai nhìn thấy người bán hạt dẻ rang đường, ngoại trừ Lâm Thi Lan.
Thấy cô nhìn chăm chú vào mình, ông già cười hồn hậu: “Cô gái, có muốn mua hạt dẻ rang không?”
Biết được tình hình hiện tại, Lâm Thi Lan nhặt ô lên, cô lảng tránh, giả vờ như không nhìn thấy ông.
Đèn xanh bật lên. Cô vội vàng qua đường, hướng về phía bên kia.
Có người đi nhanh qua cô, chiếc túi đeo của người đó móc vào chuỗi hạt trên tay cô.
Tai họa thường không đến một mình.
Lâm Thi Lan cảm thấy tay mình bị kéo, rồi chuỗi hạt trên cổ tay cô rơi xuống.
Người đó nói lời xin lỗi hai lần rồi biến mất trong đám đông. Lâm Thi Lan không có tâm trạng để trách móc, cô cúi xuống nhặt những hạt trên đất.
Hạt quá nhỏ, Lâm Thi Lan lại không đeo kính. Cô tìm một vòng quanh đất nhưng chỉ nhặt được một hạt. Đèn tín hiệu đã đếm ngược, cô đành phải qua đường trước.
Sau khi đợi một vòng đèn xanh đèn đỏ, Lâm Thi Lan đeo kính rồi quay lại nhặt, nhưng không thể xác định được vị trí của các hạt còn lại.
Lâm Thi Lan đứng thẫn thờ nhìn con đường một lúc, cô đành chấp nhận số phận, sau đó cô nhét mấy hạt còn lại vào túi, đành bỏ cuộc vậy.
Lúc này, nếu bạn có thể nhìn thấy những gì Lâm Thi Lan nhìn thấy, bạn sẽ phát hiện rằng, tốc độ nước mưa lăn trên mép ô của cô nhanh hơn những người khác, vì có một màn mưa dày đặc luôn như bóng với hình mà quấn lấy cô.
Nó kiên nhẫn chờ đợi cơ hội để làm cô ướt, như một con chó mặt xệ đang ch ảy nước miếng chờ miếng thịt; từng bước từng bước theo cô đến bệnh viện.
Lâm Thi Lan cầm ô, mắt nhìn thằng đi qua sảnh bệnh viện, cô bước vào thang máy.
Người phụ nữ vào thang máy sau cô, cô ta hung dữ trừng mắt nhìn cô.
“Thang máy là của riêng cô à? Trong nhà mà che ô làm gì? Đồ thần kinh.”
Cô ta vừa dứt lời, Lâm Thi Lan đưa tay ấn thang máy: Tầng 2, khu A khoa tâm thần.
Người phụ nữ im lặng.
Vừa ra khỏi thang máy thì mưa ngừng rơi, Lâm Thi Lan thu ô lại.
Cô lấy số theo hẹn trước rồi ngồi trên ghế chờ đến lượt mình.
Cổ tay trống rỗng, cô dùng tay phải xoa xoa qua lại tay trái.
Cô không thoải mái, cả thể chất lẫn tinh thần.
Lâm Thi Lan mở túi, cô lục lọi một lúc thì tìm được hạt còn lại của chuỗi hạt. Nó nằm ở góc túi, dưới các hộp thuốc và viên thuốc, trong một khe nhỏ khó tìm.
Cô nhớ chuỗi hạt ban đầu có màu xám xanh. Bây giờ chỉ còn màu xám.
Vai cô nặng trĩu, cô co vai, rụt cổ, hai tay nhét vào ống tay áo hoodie.
Màn hình LED ở khu chờ thay đổi, giọng nói máy móc thông báo: “Xin mời số 119, Lâm Thi Lan, đến phòng khám số 1.”
Cô đang định đứng dậy thì người ngồi hàng ghế sau đứng lên.
“Lâm Thi Lan.” Người đó gọi tên cô.
Giọng nói có chút quen thuộc, Lâm Thi Lan quay đầu lại, cậu ta nói to hơn: “Đúng là cậu rồi.”
Cô đẩy kính nhìn cậu.
Chàng trai có đôi mắt một mí, bên má có một nốt ruồi đỏ nhỏ; tóc không được chải chuốt, vài sợi dựng đứng, nhưng nụ cười rất rạng rỡ.
Cô tìm kiếm gương mặt này trong ký ức một lúc, cuối cùng cũng nhớ ra tên.
“Đàm Tẫn?”
Người bạn nhà đối diện của cô, Đàm Tẫn. Anh trai của cậu ấy là đàn anh mà cô biết, thành tích xuất sắc; còn cậu em này cũng thông minh, nhưng rất nghịch ngợm, cô không ưa nổi, chẳng có giao tình gì
“Trí nhớ của cậu cũng tốt đấy.”
Được cô nhận ra, cậu lập tức coi mình như người thân quen, Đàm Tẫn nghĩ ngợi một lúc rồi đùa:
“Nhưng, cậu vẫn đoán sai rồi. Thật ra, tớ tên là Đàm Tiểu Minh.”
Câu nói đùa vô duyên này không làm Lâm Thi Lan cười. Cô im lặng nhìn Đàm Tẫn, cậu lại che miệng cười khúc khích.
“Bệnh nhân Lâm Thi Lan có ở đây không?” Y tá đến thúc giục.
“Có.”
Lâm Thi Lan giơ sổ khám bệnh, cô nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện với cậu: “Tớ đi trước đây.”
Hôm nay là buổi khám định kỳ hàng tháng, chỉ khoảng mười lăm phút, Lâm Thi Lan ra khỏi phòng khám.
Cô định xuống tầng một lấy thuốc. Khi đi ngang khu chờ, cô lại bị giọng nói đó làm phiền.
“Lâm Thi Lan.”
Đèn tín hiệu chuyển sang màu đỏ, những người muốn qua đường dừng lại ở hai bên đường. Có một người bán hàng rong với chiếc xe đẩy không đi qua được. Ông bày hàng trước mặt những người đang chờ đèn, nói bằng giọng nơi quê hương, ông nhiệt tình rao bán: “Hạt dẻ nóng hổi đây, hạt dẻ rang đường thơm ngon đây.”
Người dân thành phố với vẻ mặt giống nhau, khuôn mặt thờ ơ, đôi mắt mệt mỏi. Khi chờ đèn đỏ, có người lướt điện thoại, có người thẫn thờ, có người nhìn chằm chằm vào phía bên kia đường.
Một chiếc xe hơi bắt đầu chạy với tốc độ nhanh đâm thẳng vào quầy hàng của ông già, từ trái qua phải. Ngay sau đó, vài chiếc xe khác cũng lướt qua.
Những người đang chờ đèn không chớp mắt nhìn cảnh tượng kinh hoàng này; chỉ có duy nhất một người, hình như bị giật mình, cô lùi lại hai bước, sợ đến mức làm rơi cả ô.
Hành động bất ngờ này khiến vài người nhìn cô với ánh mắt kỳ quặc. Cô bé đứng gần cô nhất kéo mẹ mình lại: “Mẹ ơi, chị kia lạ quá! Chị ấy sao thế mẹ?”
Mẹ cô bé biết rằng bên kia đường là bệnh viện tâm thần của thành phố, cô ta nhanh chóng ra hiệu cho con mình, thì thầm nói với con: “Đừng nhìn chằm chằm vào người ta.”
Giữa ban ngày mà như thấy ma.
Trên đường phố, xe cộ chạy không ngừng, từng chiếc xe lướt qua, ông già và quầy hàng vẫn không bị tổn thương gì… Họ không thuộc về thế giới này.
Không ai nhìn thấy người bán hạt dẻ rang đường, ngoại trừ Lâm Thi Lan.
Thấy cô nhìn chăm chú vào mình, ông già cười hồn hậu: “Cô gái, có muốn mua hạt dẻ rang không?”
Biết được tình hình hiện tại, Lâm Thi Lan nhặt ô lên, cô lảng tránh, giả vờ như không nhìn thấy ông.
Đèn xanh bật lên. Cô vội vàng qua đường, hướng về phía bên kia.
Có người đi nhanh qua cô, chiếc túi đeo của người đó móc vào chuỗi hạt trên tay cô.
Tai họa thường không đến một mình.
Lâm Thi Lan cảm thấy tay mình bị kéo, rồi chuỗi hạt trên cổ tay cô rơi xuống.
Người đó nói lời xin lỗi hai lần rồi biến mất trong đám đông. Lâm Thi Lan không có tâm trạng để trách móc, cô cúi xuống nhặt những hạt trên đất.
Hạt quá nhỏ, Lâm Thi Lan lại không đeo kính. Cô tìm một vòng quanh đất nhưng chỉ nhặt được một hạt. Đèn tín hiệu đã đếm ngược, cô đành phải qua đường trước.
Sau khi đợi một vòng đèn xanh đèn đỏ, Lâm Thi Lan đeo kính rồi quay lại nhặt, nhưng không thể xác định được vị trí của các hạt còn lại.
Lâm Thi Lan đứng thẫn thờ nhìn con đường một lúc, cô đành chấp nhận số phận, sau đó cô nhét mấy hạt còn lại vào túi, đành bỏ cuộc vậy.
Lúc này, nếu bạn có thể nhìn thấy những gì Lâm Thi Lan nhìn thấy, bạn sẽ phát hiện rằng, tốc độ nước mưa lăn trên mép ô của cô nhanh hơn những người khác, vì có một màn mưa dày đặc luôn như bóng với hình mà quấn lấy cô.
Nó kiên nhẫn chờ đợi cơ hội để làm cô ướt, như một con chó mặt xệ đang ch ảy nước miếng chờ miếng thịt; từng bước từng bước theo cô đến bệnh viện.
Lâm Thi Lan cầm ô, mắt nhìn thằng đi qua sảnh bệnh viện, cô bước vào thang máy.
Người phụ nữ vào thang máy sau cô, cô ta hung dữ trừng mắt nhìn cô.
“Thang máy là của riêng cô à? Trong nhà mà che ô làm gì? Đồ thần kinh.”
Cô ta vừa dứt lời, Lâm Thi Lan đưa tay ấn thang máy: Tầng 2, khu A khoa tâm thần.
Người phụ nữ im lặng.
Vừa ra khỏi thang máy thì mưa ngừng rơi, Lâm Thi Lan thu ô lại.
Cô lấy số theo hẹn trước rồi ngồi trên ghế chờ đến lượt mình.
Cổ tay trống rỗng, cô dùng tay phải xoa xoa qua lại tay trái.
Cô không thoải mái, cả thể chất lẫn tinh thần.
Lâm Thi Lan mở túi, cô lục lọi một lúc thì tìm được hạt còn lại của chuỗi hạt. Nó nằm ở góc túi, dưới các hộp thuốc và viên thuốc, trong một khe nhỏ khó tìm.
Cô nhớ chuỗi hạt ban đầu có màu xám xanh. Bây giờ chỉ còn màu xám.
Vai cô nặng trĩu, cô co vai, rụt cổ, hai tay nhét vào ống tay áo hoodie.
Màn hình LED ở khu chờ thay đổi, giọng nói máy móc thông báo: “Xin mời số 119, Lâm Thi Lan, đến phòng khám số 1.”
Cô đang định đứng dậy thì người ngồi hàng ghế sau đứng lên.
“Lâm Thi Lan.” Người đó gọi tên cô.
Giọng nói có chút quen thuộc, Lâm Thi Lan quay đầu lại, cậu ta nói to hơn: “Đúng là cậu rồi.”
Cô đẩy kính nhìn cậu.
Chàng trai có đôi mắt một mí, bên má có một nốt ruồi đỏ nhỏ; tóc không được chải chuốt, vài sợi dựng đứng, nhưng nụ cười rất rạng rỡ.
Cô tìm kiếm gương mặt này trong ký ức một lúc, cuối cùng cũng nhớ ra tên.
“Đàm Tẫn?”
Người bạn nhà đối diện của cô, Đàm Tẫn. Anh trai của cậu ấy là đàn anh mà cô biết, thành tích xuất sắc; còn cậu em này cũng thông minh, nhưng rất nghịch ngợm, cô không ưa nổi, chẳng có giao tình gì
“Trí nhớ của cậu cũng tốt đấy.”
Được cô nhận ra, cậu lập tức coi mình như người thân quen, Đàm Tẫn nghĩ ngợi một lúc rồi đùa:
“Nhưng, cậu vẫn đoán sai rồi. Thật ra, tớ tên là Đàm Tiểu Minh.”
Câu nói đùa vô duyên này không làm Lâm Thi Lan cười. Cô im lặng nhìn Đàm Tẫn, cậu lại che miệng cười khúc khích.
“Bệnh nhân Lâm Thi Lan có ở đây không?” Y tá đến thúc giục.
“Có.”
Lâm Thi Lan giơ sổ khám bệnh, cô nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện với cậu: “Tớ đi trước đây.”
Hôm nay là buổi khám định kỳ hàng tháng, chỉ khoảng mười lăm phút, Lâm Thi Lan ra khỏi phòng khám.
Cô định xuống tầng một lấy thuốc. Khi đi ngang khu chờ, cô lại bị giọng nói đó làm phiền.
“Lâm Thi Lan.”
上一篇:Nhận định, soi kèo Liverpool vs Ipswich Town, 22h00 ngày 25/1: Củng cố ngôi đầu
下一篇:Soi kèo góc Atletico Madrid vs Villarreal, 22h15 ngày 25/1
下一篇:Soi kèo góc Atletico Madrid vs Villarreal, 22h15 ngày 25/1
相关文章:
- Nhận định, soi kèo Al Wahda vs Al Bataeh Club, 22h59 ngày 23/1: Cận kề nguy hiểm
- Tìm thấy kim cương 7 carat ngay lần đầu vào công viên thử vận may
- Thầy giáo trẻ về quê dạy học gây sốt trên Tiktok Trung Quốc
- Sai lầm dễ mắc khi chọn hồng ngâm
- Nhận định, soi kèo Rigas Futbola Skola vs Ajax, 3h00 ngày 24/1: Tất cả vì top 8
- Du khách nước ngoài rơi túi ở Phong Nha, công an huy động cả thị trấn cùng tìm
- Bạn đọc giúp đỡ anh Nguyễn Văn Tỉnh bị tai nạn liệt giường gần 65 triệu đồng
- Hoa mắt với biệt thự triệu USD đậm chất châu Âu của vợ chồng Tuấn Hưng
- Nhận định, soi kèo Petrojet vs Al Masry, 21h00 ngày 23/1: Bắt nạt ‘lính mới’
- Khánh Hòa rà soát sổ đỏ ‘chưa trao’ để giao cho người dân
相关推荐:
- Nhận định, soi kèo Prostejov vs Trencin, 16h15 ngày 23/1: Điểm tựa sân nhà
- Ukraine trình kế hoạch hòa bình lên hội nghị Davos, Nga đẩy lùi 3 cuộc tấn công
- Tin chuyển nhượng 13
- Với 200 triệu đồng, vợ chồng trẻ đã hoàn thiện căn hộ 87m² thành tổ ấm đáng mơ ước
- Nhận định, soi kèo Hoffenheim vs Tottenham, 0h45 ngày 24/1: Cải thiện phong độ
- Người giàu nhất Ukraine mất toàn bộ tài sản ở Nga
- Tin thể thao 16
- Tin thể thao 18
- Kèo vàng bóng đá Wolfsburg vs Holstein Kiel, 02h30 ngày 25/1: Chủ nhà thắng thế
- Cú sốc đội sổ của chàng sinh viên Bách khoa từng đi thi quốc tế
栏目分类
最新文章
- Nhận định, soi kèo Petrojet vs Al Masry, 21h00 ngày 23/1: Bắt nạt ‘lính mới’
- Nhận định, soi kèo Hyderabad vs Jamshedpur, 21h00 ngày 23/1: Đặt chân top 2
- Nhận định, soi kèo Man City vs Chelsea, 0h30 ngày 26/1: Soán ngôi đối thủ
- Nhận định, soi kèo Al Rustaq vs Sohar Club, 22h45 ngày 23/1: Thất vọng chủ nhà
- Nhận định, soi kèo Al Rayyan vs Al Duhail, 22h45 ngày 23/1: Chắn đứng mạch toàn thắng
- Nhận định, soi kèo Samaxi vs Zira, 17h00 ngày 24/1: Khó tin cửa dưới
- Nhận định, soi kèo Saint
- Soi kèo góc Southampton vs Newcastle, 22h00 ngày 25/1
- Nhận định, soi kèo Melbourne Victory vs Sydney FC, 15h35 ngày 24/1: Cửa trên ‘tạch’
- Nhận định, soi kèo Freiburg vs Bayern Munich, 21h30 ngày 25/1: Kiểm điểm bản thân
热门文章