Dưới đây sẽ là phần lời của "Áo Mới Cà Mau" được chia sẻ trên mạng để chúng ta nghiên cứu.

z1-loi-bai-hat-ao-moi-ca-mau-phi-nhung-loi-bai-hat-ao-moi-ca-mau-phuong-my-chi-loi-bai-hat-ao-moi-ca-mau-day-du-lyrics.jpg

Lời bài hát "Áo Mới Cà Mau" cho những ai chưa hiểu hết tiếng Nam Bộ

Nghe nói Cà Mau xa lắm, ở cuối cùng bản đồ Việt Nam

Ngại chi đường xa không tới, về để nói với nhau mấy lời

Xuôi mái chèo sông Ông Đốc, đêm trắng kịp tới chợ Cà Mau

Xuồng ghe ngày đêm không ngớt, người Cà Mau dễ thương vô cùng.

[Điệp khúc]

Về Cái Nước, Đầm Dơi, nghe ai ru câu ơi hời

Thương em đừng để duyên lỡ thời

Tội nghiệp ghê nghe sắt se con tim tôi

Chừng nào về Năm Căn, nhớ nhau qua lại cũng gần

Một lần về U Minh, nghe muỗi kêu nhớ rừng Cà Mau.

Mai mốt Cà Mau em lớn, tuy út mà "sửa soạn" đẹp hơn

Cà Mau đường đi không khó, mà chỉ khó qua sông vắng đò

Em đứng mình ên một hướng, duyên dáng mời khách lạ ngàn phương

Cà Mau mặc thêm áo mới, về Cà Mau là thấy thương em rồi.

Gió xuân bay về Cà Mau

Qua Đầm Dơi nước sông lững lờ

Bóng tràm thoảng đưa mùi hương

Mong anh đến rừng U Minh

Cảnh quang bao tình

" />

Lời bài hát 'Áo Mới Cà Mau' cho những ai chưa hiểu hết tiếng Nam Bộ

Ngoại Hạng Anh 2025-03-18 08:12:01 75298

"Áo Mới Cà Mau" là bài hát trữ tình rất hay về vùng đất mũi do nhạc sĩ Thanh Sơn sáng tác và được nhiều ca sĩ thể hiện thành công như Phi Nhung,ờibàihátÁoMớiCàMauchonhữngaichưahiểuhếttiếngNamBộlịch thi đấu bóng đá vô địch tây ban nha Dương Hồng Loan hay cả cô bé Phương Mỹ Chi. Tất nhiên với phần lời mang sắc thái Nam Bộ thì bài hát này cũng không phải dễ để nghe hiểu hết đối với nhiều người. Ví dụ như từ "mình ên" thì không phải ai cũng hiểu là "một mình" trong tiếng người dân Nam Bộ.

Dưới đây sẽ là phần lời của "Áo Mới Cà Mau" được chia sẻ trên mạng để chúng ta nghiên cứu.

z1-loi-bai-hat-ao-moi-ca-mau-phi-nhung-loi-bai-hat-ao-moi-ca-mau-phuong-my-chi-loi-bai-hat-ao-moi-ca-mau-day-du-lyrics.jpg

Lời bài hát "Áo Mới Cà Mau" cho những ai chưa hiểu hết tiếng Nam Bộ

Nghe nói Cà Mau xa lắm, ở cuối cùng bản đồ Việt Nam

Ngại chi đường xa không tới, về để nói với nhau mấy lời

Xuôi mái chèo sông Ông Đốc, đêm trắng kịp tới chợ Cà Mau

Xuồng ghe ngày đêm không ngớt, người Cà Mau dễ thương vô cùng.

[Điệp khúc]

Về Cái Nước, Đầm Dơi, nghe ai ru câu ơi hời

Thương em đừng để duyên lỡ thời

Tội nghiệp ghê nghe sắt se con tim tôi

Chừng nào về Năm Căn, nhớ nhau qua lại cũng gần

Một lần về U Minh, nghe muỗi kêu nhớ rừng Cà Mau.

Mai mốt Cà Mau em lớn, tuy út mà "sửa soạn" đẹp hơn

Cà Mau đường đi không khó, mà chỉ khó qua sông vắng đò

Em đứng mình ên một hướng, duyên dáng mời khách lạ ngàn phương

Cà Mau mặc thêm áo mới, về Cà Mau là thấy thương em rồi.

Gió xuân bay về Cà Mau

Qua Đầm Dơi nước sông lững lờ

Bóng tràm thoảng đưa mùi hương

Mong anh đến rừng U Minh

Cảnh quang bao tình

本文地址:http://tw.tour-time.com/html/185b699777.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Kèo vàng bóng đá Genoa vs Lecce, 02h45 ngày 15/3: Chủ nhà đáng tin

1a.jpg
">

Tấm dán màn hình iPhone 5 xuất hiện

Nhận định, soi kèo Rangers vs Fenerbahce, 3h00 ngày 14/3: An bài


Cố Tịnh Nhuyễn cầm quyển sách giáo khoa tiếng Anh mới vừa được phát, từng nét bút viết lên tên của mình, tùy ý lật vài tờ, thấy vẫn là hai cái tên quen thuộc Kang Kang-Maria, mà một trận đau đầu. Thật vất vả chịu đựng thi đại học, lại bởi vì một quyển tiểu thuyết mà cmn trở về trước giải phóng.

"Bạn ơi, ăn kẹo không?". Thanh âm dè dặt từ bên cạnh truyền đến.

Ngồi cùng bàn với cô là một bạn trai có vẻ thư sinh mang mắt kính tên Văn Viễn, mặt mũi thanh tú chỉ có điều lá gan hơi nhỏ.

"A không cần, cảm ơn." Cố Tịnh Nhuyễn còn đang đắm chìm khiển trách bản thân trong quá khứ, đồng thời suy nghĩ đường hướng tương lai, không chút nghĩ ngợi từ chối Văn Viễn.

Văn Viễn mất mát thu hồi kẹo, đang chuẩn bị bỏ vào trong cặp lại nghe thấy giọng nói trong trẻo của Cố Tịnh Nhuyễn, "Thôi bạn cho tôi một viên đi, cảm ơn."

Văn Viễn cuống quýt lại đưa kẹo qua cho cô. Cố Tịnh Nhuyễn hướng hắn nở nụ cười ôn hòa, nắm chặt viên kẹo trong tay, từ chỗ ngồi đứng dậy, "Sách phát ra cứ để trên bàn tôi là được, cảm ơn."

"A..được.". Cô ấy, cô ấy, nữ thần thế nhưng nói cảm ơn hắn ba lần, hắn vui muốn chết.

Cố Tịnh Nhuyễn ra khỏi phòng học, tựa vào lan can hít thở không khí trong lành, chán nản nhìn bốn phía.

Trung học Du Lâm là một trong những trường tốt nhất Cẩm Thành, cũng là trường trọng điểm cấp tỉnh, bất kể là đội ngũ giáo viên hay trang thiết bị giáo dục hay tư chất học sinh đều cực kỳ tốt, môi trường xanh hoá cũng thuộc hạng nhì tỉnh.

Cố Tịnh Nhuyễn vốn chỉ là một nữ sinh đại học bình thường, hằng đêm thức cày một bộ ngôn tình ngọt văn tên là 《 Thiếu gia ác ma yêu tôi 》. Trong truyện, tỷ tỷ tốt đẹp như trăng thanh gió mát mà cô tâm tâm niệm niệm bị hành thê thảm, phải làm vật hy sinh cho chuyện tình ngu ngốc của đôi nam nữ chính. Trong cơn giận dữ cô đã đi ném đá tác giả, uy hiếp nếu không cho tỷ tỷ một kết thúc có hậu thì cô sẽ dùng 800 tài khoản ảo ném đá trả thù. Mang tâm trạng bực tức cô dần chìm vào giấc ngủ, vừa mở mắt bản thân đã biến thành nữ phụ thứ n, cũng là em gái của nữ thứ Tạ Tri Ý.

Ban đầu đọc truyện, cô còn mắng chửi khi thấy nữ phụ thứ n này trùng họ tên với mình, bất quá nhân vật rất phụ chỉ xuất hiện có vài lần, cho nên Cố Tịnh Nhuyễn cũng không để trong lòng, không ngờ ngủ một giấc lại biến thành con nhỏ đáng ghét này.

Tạ Tri Ý kỳ thật cũng không phải con nhà họ Cố, năm đó họ Tạ xảy ra chuyện, Cố Hải vì tình nghĩa bạn bè mà đồng ý sự phó thác của Tạ Giang. Mà Cố Tịnh Nhuyễn biết, trong tương lai gần, mẹ ruột Tạ Tri Ý sẽ tìm tới cửa, hết thảy bi kịch bắt đầu từ đó...

Bởi vì Tạ Tri Ý hắc hóa, Cố Tịnh Nhuyễn đã từng mất ngủ mấy đêm, ban ngày đi học cũng nhịn không được mà khổ sở.

Rõ ràng một cô gái tuyệt thế vô song như vậy, vì cái gì cuối cùng lại biến thành dáng vẻ kia...

Nếu cô đã chui vào đây rồi, vậy cô phải bảo hộ tỷ tỷ thật tốt mới được.

"Ê! Cố Tịnh Nhuyễn!"

Còn chưa thấy người đã nghe tiếng, như có cảm ứng, Cố Tịnh Nhuyễn muốn che mông mình lại, nhưng không kịp, người nào đó đã giáng xuống một chiêu Hàng Long Thập Bát Chưởng.

May mắn là cô vẫn còn nguyên vẹn ký ức, biết trước mắt chính là hội chị em của mình. Cố Tịnh Nhuyễn đen mặt nhìn ba người vừa xuất hiện bên cạnh, ánh mắt trước tiên phóng trên người Tống Tư Ngọc.

Tống Tư Ngọc cao một mét bảy mấy, Cố Tịnh Nhuyễn nhìn nàng còn phải hơi ngước đầu lên.

Tống Tư Ngọc cảm nhận được ánh mắt hoài nghi của đối phương, nhướng mày, "Ngươi cũng biết ta yếu xìu."

Một cú vỗ này có thể làm người ta đau hai ngày.

"Hay là ngươi?". Cố Tịnh Nhuyễn chuyển ánh mắt qua Hứa Phán Phán và Vạn Tranh Nhan.

Hai người đồng loạt lắc đầu.
"Không phải ta."
"Ấu trĩ!"

Cố Tịnh Nhuyễn lười so đo, lườm bọn họ một cái rồi tiếp tục nhìn ra phía ngoài sân trường.

Ba người đắc ý cười cười.

"Nhuyễn Nhuyễn ngươi đang giấu cái gì trong tay đó?". Tống Tư Ngọc là người trước tiên phát hiện đồ vật trong tay Cố Tịnh Nhuyễn.

Cố Tịnh Nhuyễn giấu tay sau lưng, lắc lắc đầu, cười thần bí, "Muốn biết à?".

Ba người đang muốn gật đầu, liền nghe thấy cô nói: "Mơ đi. Không nói cho các ngươi."

Nếu không phải tay đang cầm kẹo, lại còn mặc váy ngắn không tiện đánh người thì cô đã đánh cho mông bọn họ biết thế nào là nở hoa.

Vạn Tranh Nhan trợn tròn mắt, "Đồ con nít!".

"Ây, không đúng nha, không phải ngươi nói hôm nay sẽ cúp học sao Nhuyễn Cẩu?". Trong ba người chỉ có Hứa Phán Phán là thích kêu cô Nhuyễn Cẩu.

Cố Tịnh Nhuyễn ôn nhu cười, "Bởi vì người ta luyến tiếc các ngươi nha, tưởng tượng đến trường có thể thấy các ngươi, người ta liền tới".

"Buồn nôn..."
"Ghê tởm!"
">

Truyện Xuyên Thành Tiểu Tiên Nữ Của Nữ Xứng Tỷ Tỷ

Xem bọ cạp và nhện sạc pin cho smartphone


"Cẩm Y..." Giọng nói khàn khàn vang lên đầy u uất.

"Y Băng, sao cô lại gọi cho tôi."

Mộng Y Băng nghe thấy vậy liền thoáng dừng lại sau đó cau mày nói "Cẩm Y, chúng ta không phải là bạn sao, rõ ràng cô biết tôi không có làm nhưng tại sao lại đổ hết mọi thứ lên đầu tôi."

Bên kia đầu dây nghe vậy liền bật cười, tiếng cười đầy sự chế nhạo cùng thương tiếc "Không phải quá rõ rồi sao, là do cô quá ngu ngốc mà thôi."

"Trong giới này ai có thể thật tâm làm bạn với nhau đây, không phải chỉ có lợi ích mà thôi sao, có thể được cô nâng đở là do tôi khôn ngoan, còn đạp được cô xuống nước là do cô ngu ngốc mà thôi."

"Quá rõ ràng, từ đầu đến cuối tôi chỉ đang lợi dụng cô mà thôi, người từng là ảnh hậu Mộng Y Băng."

Nghe vậy Mông Y Băng liền tức giận nói không nên lời "Cô... Cô... Cô..."

Nhưng cô chưa kịp nói thêm câu nào thì bên kia đầu dây phát ra một âm thanh quen thuộc, giọng nói này có chết đi nữa cô cũng chẳng thể nào quên được.

"Em yêu, chúng ta phải đi thôi."



"Được anh yêu." Giọng nói trong trẻo bên kia đầu dây đáp lại, sau đó nói vào trong điện thoại "Tất cả những gì thuộc về cô, hiện tại tôi xin nhận lấy, tạm biệt."

Tút, tút, tút...

Đầu dây bên kia đã ngắt máy nhưng Mông Y Băng vẫn chưa thể nào hồi thần lại, giọng nói nam bên kia cực kỳ quen thuộc đối với cô, chỉ mới vài ngày trước người đàn ông đó còn ở bên cạnh an ủi cùng động viên cô, sau đó cô đã chuyển cho hắn một số tiền để hắn nhờ sự trợ giúp từ người khác, nhưng mấy ngày qua cô không thể liên lạc được với hắn dù chỉ một lần, cứ nghĩ hắn quá bận rôn nên không thể nghe mấy được.

">

Truyện Trùng Sinh Để Gặp Người

友情链接