您现在的位置是:Thời sự >>正文
Ngừng sử dụng mạng xã hội 1 tuần có thể làm giảm trầm cảm và lo lắng
Thời sự1642人已围观
简介Tiến sĩ Jeff Lambert,ừngsửdụngmạngxãhộituầncóthểlàmgiảmtrầmcảmvàlolắtrực tiếp ngoại hạng anh người d...
Tiến sĩ Jeff Lambert,ừngsửdụngmạngxãhộituầncóthểlàmgiảmtrầmcảmvàlolắtrực tiếp ngoại hạng anh người dẫn đầu nhóm các nhà nghiên cứu từ Đại học Bath, cho biết: “Mạng xã hội là cuộc sống đối với nhiều người, nó là một phần không thể thiếu trong việc định hình họ là ai và cách họ tương tác với người khác. Nhưng nếu bạn đang dành hàng giờ mỗi tuần cho mạng xã hội và bắt đầu cảm thấy có những ảnh hưởng tiêu cực, bạn nên cắt giảm mức sử dụng để xem liệu nó có hữu ích hay không”.

Những người tạm dừng sử dụng các nền tảng như TikTok, Instagram, Twitter và Facebook trong một tuần cho biết họ cảm thấy hạnh phúc hơn.
Các nhà nghiên cứu tiến hành thử nghiệm với 154 người từ 18-72 tuổi thành. Họ được chia thành hai nhóm, một nhóm bị cấm sử dụng mạng xã hội trong khi nhóm còn lại thì không. Những người tham gia được hỏi về mức độ lo âu và trầm cảm cũng như cảm giác hạnh phúc, sử dụng ba bài kiểm tra được công nhận.
Họ được yêu cầu đánh giá mức độ đồng ý của mình với những câu hỏi như “Tôi cảm thấy lạc quan về tương lai” và “Tôi đã suy nghĩ rõ ràng” để đo lường sức khỏe.
Để đo mức độ trầm cảm, những người tham gia được hỏi các câu hỏi bao gồm tần suất bị ảnh hưởng vì cảm giác mất hứng thú trong suốt hai tuần qua.
Sự lo lắng được theo dõi bằng Thang điểm rối loạn lo âu chung, hỏi về mức độ thường xuyên một người bị làm phiền vì cảm thấy lo lắng, căng thẳng, hoặc mất khả năng kiểm soát lo âu.
Những người tạm dừng sử dụng một tuần trên mạng xã hội nhận thấy sức khỏe của họ tăng từ mức trung bình 46 lên 55,93 trên Thang đo sức khỏe tinh thần Warwick-Edinburgh. Mức độ trầm cảm của nhóm này giảm từ 7,46 xuống 4,84 trong Bảng câu hỏi sức khỏe bệnh nhân trong khi lo lắng giảm từ 6,92 xuống 5,94.
Tiến sĩ Jeff Lambert cho biết những thay đổi này thể hiện sự cải thiện ở mức trung bình đối với chứng trầm cảm và sức khỏe cũng như cải thiện một chút về chứng lo âu.
Ông Lambert cho biết: “Nhiều người tham gia thử nghiệm đã báo cáo những tác động tích cực từ việc không sử dụng mạng xã hội với tâm trạng được cải thiện và ít lo lắng hơn về tổng thể. Điều này cho thấy rằng ngay cả chỉ một khoảng thời gian nghỉ ngơi nhỏ cũng có thể có tác động tốt”.
Nghiên cứu cho biết số người trưởng thành ở Anh sử dụng mạng xã hội đã tăng từ 45% năm 2011 lên 71% năm 2021 và đạt 97% ở những người từ 16 đến 44 tuổi. Cuộn nội dung là hoạt động phổ biến nhất mà người dùng mạng xã hội thực hiện. Kết quả nghiên cứu trước đây ở cả Mỹ và Anh đều cho thấy việc sử dụng mạng xã hội thường xuyên làm tăng tỷ lệ trầm cảm và mức độ lo lắng.
Nhưng vẫn chưa xác định được liệu việc sử dụng mạng xã hội có dẫn đến các vấn đề sức khỏe tâm thần hay không. Trong tương lai, các nhà nghiên cứu hy vọng sẽ tìm ra tác động của việc tạm dừng sử dụng mạng xã hội đối với các phân đoạn dân số cụ thể, chẳng hạn như những người trẻ hơn và những người có tình trạng sức khỏe về thể chất và tinh thần.
Họ cũng hy vọng sẽ theo dõi mọi người để xem liệu lợi ích của việc tạm ngừng sử dụng mạng xã hội kéo dài bao lâu. Việc nghỉ ngơi trên mạng xã hội có thể trở thành một trong những khuyến nghị lâm sàng để giúp mọi người kiểm soát sức khỏe tâm thần của mình.
James Duigan, một huấn luyện viên cá nhân và tác giả về sức khỏe nổi tiếng thế giới đã chia sẻ các mẹo của mình về cách thực hiện cai nghiện kỹ thuật số.
Mạng xã hội có thể giúp kết nối nhiều người với nhau và cung cấp nguồn cảm hứng từ những chia sẻ tích cực. Nhưng mặt trái của chúng là một mối phiền toái liên tục, một sự phân tâm thường xuyên và ngăn cản bạn sống trong hiện tại.
Việc đầu tiên, hãy thay thế cơn nghiện bằng một thứ khác. “Sử dụng một ứng dụng có tên Freedom để chặn các ứng dụng Instagram, Facebook và Twitter”, ông Duigan đề xuất. Ứng dụng cho phép chọn khoảng thời gian bạn muốn chặn một số ứng dụng nhất định.
Bước thứ hai rất đơn giản: chỉ cần đăng xuất. Tạo thêm một “rào cản” giữa bạn và nguồn cấp dữ liệu sẽ giúp chống lại sự lôi cuốn của việc cuộn nội dung không ngừng.
Bước thứ ba là bắt kịp thực tại và đảm bảo rằng bạn đang theo dõi những gì đang diễn ra xung quanh mình. “Không có ảnh tự chụp, không boomerang. không Snapchat, ít nhất trong một ngày. Đừng đánh mất khoảnh khắc bằng cách cố gắng nắm bắt nó. Hãy sống trong khoảnh khắc và chúng sẽ tồn tại mãi mãi trong ký ức”, Duigan chia sẻ.
Hương Dung (Theo Daily Mail)
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Fagiano Okayama vs Shimizu S
Thời sựHồng Quân - 01/03/2025 14:52 Nhật Bản ...
【Thời sự】
阅读更多Bố Công Phượng vui mừng nói về 'bàn thắng vàng' của con trai
Thời sựSau bàn thắng gỡ hòa của cầu thủ Công Phượng cho Việt Nam trong trận gặp Jordan ngày 20/1, người hâm mộ như vỡ òa vì hạnh phúc. Hàng triệu trái tim Việt Nam gọi tên Công Phượng và đồng đội một cách tự hào. Video: Bàn thắng vàng của Công Phượng
Trao đổi với VietNamNet, ông Nguyễn Công Bảy (SN 1956, Đô Lương, Nghệ An) bố cầu thủ Công Phượng, chia sẻ: "Tôi có niềm tin con trai sẽ ghi bàn. Hôm nay con đã ghi bàn thắng quan trọng cho đội tuyển. Gia đình tôi rất vui.
Ông Bảy - bố cầu thủ Công Phượng. Từ lúc con ghi bàn, vợ chồng tôi liên tục nhận được điện thoại từ người thân chia vui.
Trận đấu diễn ra rất gay cấn và hồi hộp. Đội tuyển Việt Nam đã cố gắng hết sức mình, bàn thắng mà con trai tôi ghi được là nhờ công của các đồng đội.
Dù cuối năm gia đình bận rộn nhiều việc nhưng vợ chồng tôi đều thu xếp xem các trận có đội tuyển Việt Nam tham gia. Tôi chúc các cầu thủ sẽ ghi được nhiều bàn thắng hơn nữa.
Công Phượng là đứa trầm tính, thi đấu xa nhà, con hay gọi về hỏi thăm bố mẹ. Nhắc bố mẹ giữ gìn sức khỏe".
Cầu thủ Công Phượng. Ảnh: VietNamNet. Ông Bảy cho biết thêm, trước mỗi trận con thi đấu, rất đông bà con láng giềng đã tập trung cùng gia đình Công Phượng xem bóng đá.
Phía sau Công Phượng luôn có sự động viên, khích lệ của bố mẹ. Bố Công Phượng vỡ òa sung sướng giây phút con ghi bàn
Ông Nguyễn Công Bảy - bố cầu thủ Công Phượng cho biết, giây phút con trai ghi bàn, ông vỡ òa vì sung sướng.
">...
【Thời sự】
阅读更多Ngày 8/3, tôi đề nghị chồng đừng tặng hoa, hãy nấu cơm, rửa bát
Thời sựTừ đầu tháng 3, nhiều chị em đã bồi hồi trông ngóng quà tặng từ chồng, người yêu, sếp cơ quan, bạn nam đồng nghiệp… Trong đó, có khá nhiều chị em nhìn vào quà tặng 8/3 để đo đếm độ ga lăng, quan tâm của đàn ông với mình.
Tôi lấy chồng đã 15 năm, hai con đều đi học. Hồi mới có con đầu lòng, đâu đó khoảng 3 năm, chồng tôi vẫn tặng hoa cho tôi trong ngày 8/3.
Nhà chật, con bé nghịch ngợm, lọ hoa phải đặt trên nóc tủ lạnh nên tôi nói với chồng: “Từ giờ miễn cho anh việc tặng hoa vợ. Lễ lạt hay kỷ niệm, anh đưa em tiền, em tự mua sắm cho vừa ý”.
Sau đó, cách dịp lễ 2-3 ngày, tôi nhắc khéo để chồng không quên nhiệm vụ.
Cánh đồng nghiệp biết chuyện, giãy nảy bảo tôi: “Đòi quà thế thì ý nghĩa gì, phải để chồng tự giác chứ”. Họ không biết, tôi đã từng chứng kiến, nhiều chị cứ âm thầm trông ngóng xem chồng có tâm lý không, có chuẩn bị quà tặng mình không và rồi hụt hẫng, tức tối khi chồng thản nhiên: “Anh đã tặng em cả cuộc đời rồi còn gì, lương đưa đủ, tối ngủ ở nhà”.
Mùng 8/3, tôi đề nghị chồng đừng tặng hoa, hãy nấu cơm, rửa bát, quét nhà. Sau này, tôi biết chuyện, có nhiều nhà, ngày 8/3 trở thành dịp để đàn ông tôn vinh sự hy sinh hết mình vì gia đình, công việc của phụ nữ. Họ tặng hoa, tặng quà, lăng xăng làm đủ việc cho vừa lòng vợ, người yêu, chị em đồng nghiệp.
Nhưng có thể ngay ngày 9/3 cho đến tận hết ngày 7/3 sang năm, họ lại chìm đắm vào các cuộc nhậu tới bến, lại ăn nói sỗ sàng cục cằn, gia trưởng (thậm chí đánh đập, bạo hành tinh thần) với vợ con hay nói những lời coi thường phụ nữ.
Như vậy, những bông hoa tươi thắm ngày 8/3 chỉ tươi đúng một ngày duy nhất và chị em lại bẽ bàng với hiện thực đắng cay kéo dài.
Thế là, tôi quyết định thay đổi chiến lược đòi quà.
Mười năm nay, tôi chưa hề nhận hoa ngày 8/3 chồng tặng, cũng có năm không hề được nhận quà hay tiền từ chồng.
Tôi chẳng lấy thế làm buồn bực, uất ức. Mặc dù hàng hoa bán ngay đầu ngõ, hai anh chị bán hoa tươi còn là người quen biết, giá cả phải chăng.
Có người hỏi tôi: “Được chồng tặng hoa, tặng quà, chị có thích không?”. Tôi thích lắm chứ, phụ nữ mà, ai chẳng yêu hoa, yêu quà. Nhưng tôi muốn nhận được món quà bền lâu hơn, thiết thực hơn và đỡ lãng phí tiền hơn.
Đó là sự chia sẻ của chồng với tôi trong mọi việc của cuộc sống gia đình.
Theo đó, gần chục năm nay, mỗi ngày, vợ chồng tôi (thậm chí cả các con) sẽ chia nhau việc nhà. Anh nấu cơm thì tôi rửa bát, dọn nhà và ngược lại.
Riêng ngày 8/3, anh và con trai sẽ nấu nướng, rửa bát, quét nhà. Tôi được thoải mái đi chơi, đi ‘buôn dưa lê’ và làm những gì tôi thích.
Tôi nghĩ, đó là món quà bền lâu nhất, giá trị nhất mà tôi mong muốn. Hoa hay quà ngày này với tôi không phải vấn đề quá quan trọng.
Chị em, có ai suy nghĩ giống tôi không?
'Vợ quanh năm ở xó bếp, chồng tặng nước hoa, nhẫn vàng để làm gì?'
Một luật sư từng trò chuyện với tôi rằng, nhiều năm trong nghề, anh vẫn ấn tượng nhất về trường hợp vợ chồng đưa nhau ra tòa vì một lý do hy hữu “không chia sẻ việc nhà”.
">...
【Thời sự】
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Fagiano Okayama vs Shimizu S
- 10 bí mật các khách sạn 5 sao không bao giờ muốn cho bạn biết
- Chàng trai xương thủy tinh đã chinh phục đỉnh Fansipan thế nào?
- Lời chúc Tết Dương lịch 2019 ý nghĩa tặng người thân
- Nhận định, soi kèo Urawa Red Diamonds vs Kashiwa Reysol, 13h00 ngày 2/3: Buồn cho chủ nhà
- Diễn viên Thành Nhơn đón cô dâu Hồng Mơ bằng dàn mô tô hoành tráng
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Urawa Red Diamonds vs Kashiwa Reysol, 13h00 ngày 2/3: Buồn cho chủ nhà
-
Còn Mai Sa luôn thổn thức ân hận rằng em trót mê trai ga lăng, trót bao tình trẻ để tôi phải khổ. Để đến được giờ phút tay trong tay này cùng Mai Sa rót rượu mừng, chung nụ cười, cắt bánh cưới và hân hoan nhận lời chúc phúc từ bố mẹ, họ hàng, bạn bè đồng nghiệp đôi bên, tôi và Mai Sa đã trải qua không ít thăng trầm của tình yêu đôi lứa.
Mai Sa 23 tuổi, em là dược sĩ phụ mẹ bán thuốc ở cửa hàng dược của gia đình, còn tôi là kỹ sư xây dựng, quản đốc của một công ty tư nhân cho thu nhập tốt có trụ sở ở ngay trong thành phố. Tôi hơn Mai Sa 7 tuổi, chúng tôi quen nhau như cái duyên trời định trong một chuyến du lịch về vùng biển miền Trung.
Ngày đó thấy Mai Sa xinh đẹp, trẻ trung, nói năng nhẹ nhàng, cử chỉ dịu dàng làm rung động trái tim chưa một lần yêu của tôi, nhưng khi mon men định mở lời làm quen, Mai Sa chỉ lịch sự chào tôi và bước nhanh ra phía biển, khiến tôi nghĩ chắc hoa thơm đã có chủ và tự nguyện rút lui trong im lặng.
Vậy mà không ngờ sau bữa cơm tối tại khách sạn, tôi lại được Mai Sa chủ động rủ đi hóng gió trong sự ngỡ ngàng, vui mừng đến choáng ngợp của tôi. Có lẽ vẻ bên ngoài chứng chạc với nụ cười thân thiện, với nét mặt ưa nhìn là những gì cảm nhận của Mai Sa đối với tôi mà em đã không ngại tâm sự cùng tôi là em đang buồn vì... thất tình.
Vụng về an ủi em bởi chưa một lần tôi ngồi bên con gái trong khung cảnh quyến rũ của đất trời, của sóng biển nhẹ ru, của gió mon men đến nao lòng như thế. Một tuần nghỉ ngơi, thư giãn ở biển là đủ để con tim của Mai Sa và tôi cùng chung nhịp đập. Để rồi khi trở ra thành phố chúng tôi nhanh chóng được sự ủng hộ của đôi bên gia đình để tiếp tục tìm hiểu nhau và sau hai năm gắn bó tôi và em đã chung một nhà.
Cô em gái kém tôi bốn tuổi đã chồng con yên ấm nên bố mẹ tôi không ngại bày tỏ vợ chồng tôi sớm cho bố mẹ lên chức và tôi rất vui khi Mai Sa đồng thuận nhiệt tình.
Công việc của một đốc công xây dựng là ở hiện trường nên không lạ gì chuyện tôi vắng nhà từ bữa cơm sum họp với vợ trẻ hay, bịn rịn chia tay em trong lúc em đang có tâm sự buồn cần bờ vai của chồng để tựa.
Biết vậy nhưng công ty cần, giám đốc yêu cầu tôi đâu dám vì tình riêng mà bỏ bê việc chung, việc liên quan tới cơm, áo, gạo, tiền của cả gần trăm con người trong công ty được.
Không ít lần tôi nghe mẹ, rồi cả em gái tôi xa xôi ý tứ nhắc chuyện vợ tôi dạo này ăn diện hơn trước. Em gái tôi còn cho biết em ghé nhà riêng của tôi đã khá khuya mà thấy cổng ngoài vẫn khóa kỹ trong lúc em biết rõ tôi còn công tác xa!
Lo lắng khi đến những điều có thể ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình, nhưng khi nhẹ nhàng trao đổi với Mai Sa, em nước mắt vòng quanh, giận hờn tôi cả tuần vì tôi đã không tin ở tình cảm thủy chung của em dành cho tôi khiến tôi thật sự lúng túng khi đứng giữa lời cảnh báo của mẹ, của em gái và giọt nước mắt nũng nịu của vợ trẻ...
Tôi yêu vợ chân thành, Mai Sa cũng nồng nàn, ấm áp mỗi khi chúng tôi hết mình cùng nhau, nhưng qua gần hai năm nên chồng, nên vợ Mai Sa vẫn chưa cho bố mẹ tôi, cho tôi một đứa con đến nhà tôi thêm phúc, thêm lộc mà báo hiếu với tổ tiên dòng tộc.
Ngược lại cách đây một tuần, tôi chết lịm khi Mai Sa sụt sùi trong điện thoại rằng tôi về nhà gấp vì em đang gặp nạn. Hớt hải xen lẫn lo sợ, tôi phóng xe máy như bay về nhà để rồi suýt xỉu khi đón tôi là 4,5 thanh niên mặt mày dữ tợn với giấy ghi nợ còn tươi chữ ký của vợ.
Cái hạn phải trả nợ trong vòng một tháng cứ lẩn quẩn trong đầu tôi cùng với số tiền nợ quá lớn khiến tôi như người mất hồn. Còn Mai Sa luôn thổn thức ân hận rằng em trót mê trai ga lăng, trót bao tình trẻ để tôi phải khổ. Nếu thật lòng em yêu tôi, sao em nỡ để chồng em phải rơi vào tình cảnh điêu đứng thế này?
Lý do khiến Johnny Trí Nguyễn xuống cấp phong độ khi lui về 'ở ẩn' trong võ đường
Người hâm mộ bất ngờ về cuộc sống của Johnny Trí Nguyễn sau 10 năm gây chấn động màn ảnh.
" alt="Vợ trẻ vay tiền xã hội đen để ngoại tình với trai đẹp">Vợ trẻ vay tiền xã hội đen để ngoại tình với trai đẹp
-
Chàng trai từng đi qua 20 nước trên thế giới và đi gần hết Việt Nam khá tự tin về kinh nghiệm lẫn cách ứng xử với những tình huống khó nhằn. Thế nhưng, chuyến đi New Zealand năm 2018 vẫn khiến anh 'toát mồ hôi' khi nhớ lại. Travel blogger Dy Khoa trên một điểm cao của thủ đô Wellington, New Zealand. Ảnh: NVCC "Theo kế hoạch ban đầu, tôi dự định sẽ du lịch Australia vì được tài trợ cặp vé khứ hồi từ một hãng hàng không quốc gia.
New Zealand sẽ chỉ là quốc gia phụ trong lịch trình ấy. Thế nhưng, mọi thứ gần như bị đảo lộn khi tôi bị trượt visa Australia và đậu visa New Zealand", anh chia sẻ lý do đến New Zealand.
Theo anh, đây là một chuyến đi hoàn toàn bất ngờ và không có nhiều thời gian chuẩn bị.
Để đến New Zealand, anh đặt đường bay TP.HCM - Singapore, nối chuyến tại Bangkok rồi đáp tại sân bay quốc tế Auckland. Đi theo lộ trình này, Dy Khoa tiết kiệm được gần 8 triệu so với chọn đường bay Sài Gòn - Auckland.
"Một phần vì tôi không muốn tốn thêm chi phí xin visa quá cảnh Australia. Một phần vì trên đường đi và về tôi có thể thăm bạn bè ở Bangkok, Singapore", anh chia sẻ.
Auckland là một trong những điểm đến hàng đầu của New Zealand - đất nước nằm ở Nam bán cầu. Các chuyến bay đến và đi tại đây chủ yếu là của các hãng hàng không quốc gia như Thai Airways, Singapore Airlines...
New Zealand được chia theo địa lý tự nhiên thành Đảo Bắc và Đảo Nam. Auckland nằm ở phần Bắc của Đảo Bắc, cách thủ đô Wellington (Nam Đảo Bắc) khoảng 500 km.
Theo tìm hiểu và lên lịch trình từ trước, anh Dy Khoa chọn du lịch Đảo Bắc vì khí hậu không quá lạnh như Đảo Nam. Hai thành phố lại kết nối với nhau bởi hệ thống phương tiện giao thông đa dạng.
"Tôi xác định đến New Zealand để hòa vào thiên nhiên, các cung đường đi bộ giữa rừng cây là điều nhất định phải thử. Wellington lại có những cung đi bộ đẹp nhất thế giới", chàng travel blogger hào hứng kể.
"Tôi chọn đi từ Auckland xuống Wellington bằng xe khách để có thể ghé qua hồ Turua - trái tim xanh giữa lòng Đảo Bắc. Hành trình trở về bằng tàu hỏa để đi qua các cung đường ven biển, núi tuyết, rừng quốc gia... New Zealand là một quốc gia nhất định phải đến một lần trong đời", anh Dy Khoa nhớ lại.
Trong mạch kể chuyện đầy hấp dẫn, anh sực nhớ về một kỷ niệm lần đầu gặp phải. Dy Khoa bị kiểm soát đặc biệt vì mang theo khô gà, xúc xích, giày thể thao, thực phẩm dinh dưỡng bổ sung...
Theo chàng travel blogger đang làm trong ngành truyền thông tại TP HCM, New Zealand có các quy định nghiêm ngặt về những thứ được phép mang vào đảo quốc, nhất là các thực phẩm tươi sống.
Tình huống oái oăm xảy đến khi anh đi nhầm làn "Nothing to declare" (Không có gì để khai báo) trong khi hành lý lại đầy ắp thứ "nguy hiểm".
Lối vào cổng “Declare”. Ảnh: Dy Khoa Nhân viên kiểm soát đưa ra các câu hỏi "yes/ no" (có/ không) như: Bạn có mang thực phẩm, trái cây khô không? Bạn có mang theo giày thể thao không?... Hầu hết câu trả lời của anh là "yes".
"Thái độ của nhân viên ấy chuyển dần sắc mặt và tôi cũng run sợ theo. Một phản ứng bình thường khi bạn rơi vào cảm giác bất an. Nhưng tôi lấy hết bình tĩnh để hỏi lại là: Liệu tôi đã sai gì chăng?", Dy Khoa vẫn lo lắng khi kể lại.
Anh kể tiếp: "Sau đó tôi được một anh nhân viên khác đưa ra khỏi làn này và hỏi thêm một số vấn đề như mục đích mang những thứ ấy là gì, có những gì trong hành lý... Lúc ấy tôi rất lo sợ khi nghe thông báo rằng mình có thể bị phạt tiền hoặc trục xuất. Tôi cố gắng giải thích bản thân không cố ý. Anh này đưa tôi sang làn kiểm tra cho hành lý buộc phải khai báo "Declare". Đây là khu vực riêng biệt so với chỗ ban nãy".
Sau khi xếp hàng và tới lượt, chàng trai người Việt được yêu cầu mở bung hành lý. Lúc này, Dy Khoa phải thuyết minh cho các đồ dùng, thực phẩm bên trong. "Họ soi đến cả đôi giày leo núi của tôi. Với các sản phẩm có nhiều khác biệt về bao bì, bạn phải nắm rõ thành phần và trả lời thật dứt khoát.
Tôi bị hỏi về gói khô gà và hộp xúc xích heo. Họ không quan tâm nhiều lắm đến giá trị nên bạn không cần thuyết phục để mong cầu giữ lại. Họ tịch thu và quẳng ngay vào sọt rác gần đó", anh nói.
Hai loại thực phẩm mà anh Dy Khoa mang vào New Zealand được cho là có nguy cơ cao gây hại cho nền kinh tế nông nghiệp của nước này. Cả thế giới biết đến New Zealand bởi chất lượng thực phẩm sạch, sữa và các chế phẩm từ sữa là đặc sản của vùng đất này. "Bên cạnh đó, yếu tố bảo vệ cảnh quan thiên nhiên cũng được lực lượng kiểm soát sân bay chú ý. Nếu mang theo túi hạt có khả năng gieo trồng hoặc có bệnh cũng sẽ bị cấm", anh chia sẻ.
Anh cũng lưu ý, những sản phẩm mang thương hiệu xuyên quốc gia có thể không cần giải thích.
Trong hành lý của Khoa có vài chai sữa dinh dưỡng nhưng anh không bị yêu cầu trả lời. Trong khi đó, cùng lượt vào với anh là một hành khách gốc Á, cậu ta bị giữ lại đôi giày bẩn.
"Không phải ai cũng may mắn như tôi. Nếu bị cho là cố tình và không hợp tác thì chịu phạt hoặc buộc xuất cảnh về lại nước khởi hành", anh nhấn mạnh.
Đây là điều khó khăn cho những cá nhân đặc thù vì lo ngại không quen với thực phẩm địa phương. Riêng Dy Khoa, anh dự định mang những thực phẩm này để kịp thời sử dụng trong những chuyến đi trong rừng.
Tuy nhiên, không phải quốc gia nào cũng dễ dàng bỏ qua an toàn, an ninh lương thực vì một cá nhân. Vì vậy kinh nghiệm của các travel blogger như Dy Khoa sẽ giúp ích cho những bạn du lịch tự túc tiếp theo có thể học hỏi và tránh các rắc rối.
Chỉ nhờ du lịch, cặp đôi này có thể kiếm tới 9.000 USD cho mỗi bức ảnh
Cặp đôi được coi là mục tiêu sống của nhiều người khi đăng tải những bức ảnh về cuộc sống sang chảnh với hàng loạt chuyến du lịch vòng quanh thế giới.
" alt="Kinh nghiệm du lịch New Zealand, mang khô gà suýt phải về nước">Kinh nghiệm du lịch New Zealand, mang khô gà suýt phải về nước
-
Sau khi ly hôn, người đàn ông 60 tuổi bắt đầu có sở thích mua búp bê về chăm sóc như con gái. Mặc cho mọi định kiến và sự hiểu nhầm của mọi người, ông vẫn một mực khẳng định đó là con gái, là gia đình của ông. Cả đời còng lưng: Tiền ngàn đô mỗi tháng, đốt trong một giờ
Bất ngờ vùng biên: Sở hữu tiền tỷ, biệt thự nhờ bán sức thâu đêm
Ông Yu Zhenguo (60 tuổi) đến từ tỉnh Quý Châu, Trung Quốc là chủ sở hữu của một bộ sưu tập 9 con búp bê tình dục bằng silicon. Ông khẳng định: “Tình yêu tôi dành cho những con búp bê là tình cha con”.
Ông Yu Zhenguo cùng 1 trong những “cô con gái” của mình. (Ảnh: SCMP) Yu cho biết ông không hề quan tâm việc mình bị gọi là “biến thái” vì ông coi chúng như con gái mình.
Sở thích kỳ lạ này đã trở thành chủ đề bàn tán của nhiều người, đặc biệt kể từ lúc ông lập một tài khoản trên mạng xã hội để đăng ảnh và clip ông dẫn “con gái” đi mua sắm, làm đẹp.
Bất kỳ ai cũng có ấn tượng không tốt khi biết được chuyện này. Nhưng ông khẳng định chỉ cùng “các con” đi chơi và chụp hình gia đình. Ông không bao giờ chụp ảnh búp bê hở hang, không quần áo và cũng không cho phép ai làm vậy.
Yu nhận ra niềm vui thích lạ lùng của mình vào 5 năm trước, khi thấy một con búp bê silicon “rất xinh và đáng yêu” được rao bán ở Bắc Kinh.
Ban đầu, ông từ bỏ ý định mua nó vì cái giá 80.000 tệ (hơn 270 triệu đồng). Vài tháng sau, ông quyết tâm mua 1 con trên mạng.
Ông Yu thường xuyên đưa “các con” đi chơi, mua sắm. (Ảnh: SMCP) Ông đặt tên cho con búp bê đầu tiên của mình là Xiao Xue và mua bánh kem mừng ngày “con gái” về với gia đình, đó cũng được coi là ngày sinh nhật của “cô”. 8 “người con” còn lại cũng được tổ chức sinh nhật hàng năm, nhưng ông vẫn yêu quý Xiao Xue nhất.
Cho đến nay, ông Yu đã chi hơn 100.000 tệ (hơn 300 triệu đồng) để mua quần áo và phụ kiện khác cho “các con”.
Hiện tại, Yu đang sống vui vẻ một mình trong ngôi nhà 3 tầng cùng 9 con búp bê, trong khi người con trai 19 tuổi của ông phải làm việc xa nhà. Ông khẳng định gia đình ông không có vấn đề gì với sở thích này.
Con trai ông coi những con búp bê như chị em của mình. Các cháu gái của ông vẫn thường đến nhà và chơi với chúng.
Ông Yu cùng các cháu chơi với búp bê. (Ảnh: SCMP)
Ông chia sẻ: “Sở thích nào cũng là sở thích. Tôi cũng có sở thích riêng của mình, cũng giống như mọi người thích chơi điện tử vậy. Những tin đồn và sự kỳ thị sẽ không khiến tôi từ bỏ sở thích của mình”.
Cảnh khó tin về ‘giường hạnh phúc’ trong phòng trọ tập thể
Để tiết kiệm chi phí, gần 30 cửu vạn, gồm cả nam và nữ, chấp nhận sống chung trong một phòng trọ nhỏ.
" alt="Người đàn ông 60 tuổi mua búp bê tình dục trăm triệu, coi như 'con gái'">Người đàn ông 60 tuổi mua búp bê tình dục trăm triệu, coi như 'con gái'
-
Nhận định, soi kèo Udinese vs Parma, 2h45 ngày 2/3: Phong độ đang lên
-
Sau 3 năm chìm đắm trong tình yêu đầu, cũng là tình yêu duy nhất của tôi, tôi quyết định lên xe bông cùng anh khi tốt nghiệp đại học chưa được bao lâu. Vũ chồng tôi là người giỏi giang có tài, nhưng anh nhiều tài mà cũng lắm tật. Tốt nghiệp vào diện xuất sắc của khoa cơ điện ĐH Bách Khoa Hà Nội, nên ra trường anh được một doanh nghiệp Nhật tuyển thẳng. Lương cao, lúc chưa cưới vợ anh thoải mái tiêu tiền. Dù thu nhập 25-30 triệu đồng/tháng nhưng tháng nào anh cũng tiêu hết sạch. Lúc còn yêu anh chi tiền tẹt ga để mua quà, đưa tôi đi ăn uống, rồi chi ăn chơi.
Thời gian đầu mới yêu, tôi thấy anh là người đàn ông rất galang, biết cách chăm sóc phụ nữ. Có người yêu vừa đẹp trai, giỏi, lại có tiền nên mấy đứa bạn tôi đều bảo tôi sướng, vớ được “soái ca”.
Yêu nhau được 3 năm tôi mang theo niềm hãnh diện, sự vui sướng ấy lên xe bông theo anh về nhà chồng. 1-2 tháng đầu sau khi kết hôn, hôn nhân của chúng tôi khá dễ chịu, tuy nhiên những tháng ngày như vậy kéo dài không được lâu. Chỉ 3-4 tháng sau đó tôi càng cảm thấy cuộc sống hôn nhân bắt đầu nhạt nhẽo.
Đặc biệt kể từ khi tôi có bé Bi thì cuộc sống vợ chồng như khoai sượng. Chúng tôi không đồng cảm trong chuyện chăn gối, anh không muốn chia sẻ việc nhà với tôi còn tối ngày đi nhậu, đi chơi để mặc tôi với công việc chăm sóc con cái.
Điều làm tôi cảm thấy chán nản nhất là thời gian gần đây anh như quên hết tất cả ngày kỷ niệm hai đứa yêu nhau, ngày cưới, thậm chí cả ngày 8.3 và 20.10 anh đều phớt lờ. Khoảng 2 năm trở lại đây cứ tới ngày 8.3 là anh mất tích với lý do anh phải đi công tác.
Đang bù đầu với công việc, đồng hồ nhắc sắp đến giờ về đón Bi thì bị mấy cô bạn đồng nghiệp đang buôn chuyện thích chồng mua quà gì ngày 8.3 gọi giật lại. Lan bạn tôi hét toáng lên: “Thảo, Thảo, mày nhìn xem ai đây có phải lão Vũ nhà mày không? Sao lão nắm tay em gái mưa nào đây?...”. Nghe giọng con bạn kêu lên thoảng thốt dù chẳng tin đâu và đang vội về đón Bi những cũng phải quay lại ngó nghiêng.
Ừ, đúng rồi sao là ông Vũ nhà mình được nhỉ. Ơ nhưng mà đúng là bộ quần tắm mình mua cho lão. Đúng kiểu tóc đó... không lẽ mình hoa mắt nhìn nhầm. Mà mình nhìn nhầm đã đành không lẽ 4-5 đứa bạn mình cũng nhìn nhầm.
Sau vài giây định thần lại, dù gương mặt vẫn còn chưa hết bàng hoàng tôi cũng thốt ra được vài lời chống chế. “Chồng tao đi công tác nước ngoài ai rảnh đâu mà đi đú với gái. Để tao gọi lão xem, hay lão có em cùng cha khác mẹ”. Vừa nói, tôi vừa lôi chiếc túi rồi chạy ào ra sảnh bảo phải về đón Bi cho kịp giờ.
Đằng sau những lời lẽ trấn an bản thân, tôi biết lúc này đầu óc tôi đang rối bời và tâm hồn đang bị sự ghen tuông, giận dữ xâm chiếm. Hoá ra đây chính là lý do khiến hai năm nay cứ tới ngày 8.3 là lão chồng tôi lại mất tích.
Hôm đó, tôi gọi cho bà ngoại đón con, còn gọi cho con bạn thân ra quán rượu ngồi. Trong lúc say rượu tôi vẫn còn nhớ lục lại bài viết trên trang du lịch để lưu lại bằng chứng trăng hoa của lão chồng. 6 giờ tối tôi nhấc điện thoại gọi cho lão: “Anh đi công tác xong việc chưa?, chừng nào anh về?. Em có tin bất ngờ cho anh đây”. Mới nghe giọng tôi chồng tôi đã sửng sốt: “Sao giờ này em còn gọi cho anh, em đón con chưa?. Có chuyện gì mà bất ngờ thế?”.
Em đang bay vào Phú Quốc, anh ở khách sạn nào để em và con qua. Nghe giọng tôi nói vậy chồng tôi sửng sốt nhưng dở bài ngọt ngào. “Em đừng đùa, mà vào làm gì, tối nay anh về Hà Nội rồi. Anh nhớ em với con nên về sớm hơn dự kiến”.
Nghe giọng nói đầy giả dối của chồng tôi càng phát điên. Tôi không biết phải ứng xử thế nào với anh nếu tối nay anh về thật. Tôi nên làm thế nào, im lặng để giữ vững hình ảnh về gia đình hạnh phúc hay nên phanh phui tất cả mọi thứ để thoả cơn giận. Nhưng nếu phanh phui tất cả mà người đàn ông trong ảnh lại không phải là anh thì tôi sẽ thấy rất ân hận. Thật sự, tôi không biết nên làm thế nào cho phải lúc này?.
Mùng 8/3, tôi đề nghị chồng đừng tặng hoa, hãy nấu cơm, rửa bát, quét nhà
Tôi nghĩ, đó là món quà bền lâu nhất, giá trị nhất mà tôi mong muốn. Hoa hay quà mùng 8/3 không phải là mơ ước của tôi.
" alt="Ngày 8/3 chồng lại mất tích, tôi phát hiện ra anh ngoại tình">Ngày 8/3 chồng lại mất tích, tôi phát hiện ra anh ngoại tình