Thời sự

Thót tim cảnh giải cứu cụ ông kẹt bên ngoài cửa sổ tầng 4

字号+ 作者:NEWS 来源:Thể thao 2025-01-28 10:13:16 我要评论(0)

Theóttimcảnhgiảicứucụôngkẹtbênngoàicửasổtầtin tuc 24o nguồn tin truyền thông địa phương, cụ ông trêntin tuc 24tin tuc 24、、

Theóttimcảnhgiảicứucụôngkẹtbênngoàicửasổtầtin tuc 24o nguồn tin truyền thông địa phương, cụ ông trên đã trèo ra ngoài để sửa bộ phận khóa của cửa sổ căn hộ ông sống. Tuy nhiên khi định quay trở vào, thì chiếc dây thừng được buộc bên hông bị đứt, khiến cụ ông này mắc kẹt bên ngoài.

{ keywords}
Hiện trường vụ việc: SCMP

Sau khi nhận được tin báo, cơ quan cứu hỏa địa phương đã được triển khai tới hiện trường. Một người lính cứu hỏa sau khi thắt dây an toàn đã trèo ra ngoài và nhanh chóng giải cứu cụ ông an toàn.

Video: SCMP

Tuấn Trần

Cứu sống cháu bé từ ban công tầng 4, 'người nhện đen' khiến nước Pháp thán phục

Cứu sống cháu bé từ ban công tầng 4, 'người nhện đen' khiến nước Pháp thán phục

Sau khi dũng cảm leo 4 tầng nhà để cứu một đứa trẻ suýt rơi từ ban công một căn hộ ở Paris, cuộc đời của chàng thanh niên nhập cư người Mali đã thay đổi như một truyện cổ tích.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

Vừa mới nhấc máy đã nghe thấy Chu Duẫn gào rống.

Lần thứ ba trong tuần rồi. Thật đau đầu.

Văn Vô Sinh bắn chết con zombie nhầy nhụa cuối cùng trên màn hình máy tính, trong miệng anh ngậm điếu thuốc đã cháy gần hết, biên độ động tác của anh lớn dần, tàn thuốc lập tức đứt gãy rơi xuống chiếc quần vải nhung kẻ đen của anh rồi hóa thành một đống tro.

Văn Vô Sinh phủi phủi qua loa rồi cầm lấy di động còn chưa cúp máy, vừa khoác áo gió màu đen vừa nói: "Ở đâu, chủng loại gì? Nếu quá mạnh đánh không lại tôi sẽ tiếp tục chơi game."

"Đậu má!" Đầu bên kia hồng hộc thở dốc một trận như sắp nổ cả động mạch chủ "Cầu vượt bên này! Chỉ là mấy con quỷ hút máu nhỏ thôi mà! Không mạnh tí nào, thật luôn! Mau! Ông chủ ơi tôi chạy không nổi rồi!"

Quỷ hút máu? Văn Vô Sinh nhíu mày, thứ này cũng chạy đến thế giới loài người rồi sao?

"Bao nhiêu?" Văn Vô Sinh hỏi.

"Sáu bảy con! Vừa mới nở!"

Văn Vô Sinh đã đi ra ngoài nhưng nghe vậy bèn vòng về tiệm, cầm lấy khẩu súng lục TT-33 cách mình gần nhất rồi nhặt mấy viên đạn bạc bỏ vào túi tiền.

"Đừng chọc giận chúng, không được để cho chúng hút." Văn Vô Sinh dặn.

"Biết rồi mà, anh tới nhanh lên!"

Chu Duẫn ngừng một chút lại bất an nói: "Nhất định phải tới đấy!"

Bên này Chu Duẫn chạy như điên trên đường, mấy con dơi mới sinh với đôi cánh dính đầy dịch nhầy lượn vài vòng trên không trung rồi nhanh chóng bám sát cậu, tiếng đập cánh khiến màng nhĩ cậu tê dại.

Trên khuôn mặt trắng trẻo của Chu Duẫn đã có hai vết cào nhợt nhạt, máu theo miệng vết thương chảy xuống từng dòng khiến đám quỷ hút máu nhỏ kêu lên chít chít.

Chu Duẫn nghe lời Văn Vô Sinh cắm đầu vào chạy, cái thứ này mới ra khỏi vỏ đã đói bụng, muốn hút máu cậu, nếu cậu phản kháng chúng nó nhất định sẽ vì trả thù mà cắn cậu không chừa mảnh vụn.

Đêm đã khuya, trên đường cái có mấy người nhìn Chu Duẫn bằng ánh mắt kỳ dị.

"Sao cậu ta chạy như ma đuổi thế kia?"

"Anh nghe thấy không, hình như có tiếng gì quai quái?"

Chu Duẫn không kịp tránh va phải một người đi đường ở chỗ ngoặt.

"Vội đi đầu thai hay gì?" Người đi đường cả giận nói.

Chu Duẫn quay đầu lại liếc nhìn không trung, mắt thấy một con dơi gần trong gang tấc bèn đẩy người nọ ra phóng vụt tới một ngõ nhỏ tối mù không một bóng người, nhưng không còn kịp nữa rồi, một con dơi đã bám được vào sườn cổ cậu.

Chu Duẫn định chấp nhận số mệnh để cho nó hút bỗng nghe "đoàng" một tiếng súng nổ, cảm giác đau nhói ở sườn cổ biến mất, quỷ hút máu nhỏ bị bắn rơi xuống mặt đất, viên đạn bắn trúng nó rồi vỡ vụn hóa thành một bãi chất lỏng, "xèo xèo" ăn mòn cơ thể nó.

Đầu bên kia ngõ nhỏ hiện ra một bóng người đàn ông cao lớn đĩnh bạt, tóc tai lộn xộn cũng không làm mất đi sự điển trai.

Chu Duẫn hậu tri hậu giác mới thấy kinh hoàng trong lòng, ông chủ cậu bình thường không đáng tin cậy, trình độ bắn súng cũng không biết ra sao, cậu thật sự sợ anh một phát bắn chết mình thì toi.

Sáu con quỷ hút máu còn lại thấy thế phát cuồng nhào tới, Văn Vô Sinh đã nhặt con quỷ hút máu còn đang thoi thóp trên mặt đất kia lên, đối diện với đôi mắt đỏ như tia laser của nó, lãnh khốc nói: "Tao cho mày biết đây là một khẩu súng tên TT-33, dung lượng 8 viên đạn, cho nên mau cút đi nếu không chúng mày chỉ có 7 đứa, vậy thì viên còn lại tao sẽ thưởng cho mày đấy."

Quỷ hút máu nhỏ vừa mới sinh, còn lâu mới có thể hóa thành hình người, nhưng linh trí thông mình, nghe hiểu được tiếng người.

Nó sợ tới mức run cầm cập kêu lên hai tiếng, sáu con kia lập tức dừng lại, Văn Vô Sinh buông tay, chúng lập tức bay qua cắp nó rồi chuồn nhanh như chớp.

Văn Vô Sinh trầm ngâm nhìn chằm chằm hướng chúng bay đi.

Chúng vừa mới sinh ra chứng tỏ ba mẹ thực lực cường hãn của chúng cũng ở thế giới này.

Không biết bao nhiêu người phải chết.

Thời gian gần đây số lượng quỷ quái không rõ lai lịch càng ngày càng nhiều.

Rốt cuộc chúng chui từ đâu ra?

Chu Duẫn vội lau máu trên mặt, trong lòng còn sợ hãi: "Ông chủ, tài bắn súng của anh đỉnh vậy!"

Văn Vô Sinh hoàn hồn: "Vận khí tốt mà thôi, cuối cùng không phải là dọa cho chúng bỏ đi đó sao."

Hai người tán gẫu đang định trở về thì đột nhiên phía sau lưng truyền đến tiếng bước chân vội vàng: "Chính là bên kia vừa mới có tiếng nổ súng!"

Nữ cảnh sát nhìn theo hướng người qua đường chỉ, mắt thấy khẩu súng trên tay Văn Vô Sinh, tức khắc như lâm đại địch, rút súng lao tới, quát anh: "Không được nhúc nhích! Ngồi xổm xuống!"

Chu Duẫn vội la lên: "Con mẹ nó --"

Một nữ cảnh sát khác đuổi theo, thấy Văn Vô Sinh, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc rồi dùng tay bịt kín họng súng của đồng nghiệp: "Đừng!"

"Đừng hiểu lầm đừng hiểu lầm, súng đồ chơi thôi mà." Trước mắt bao người, Văn Vô Sinh phối hợp ngồi xổm xuống, nhanh nhẹn vứt bỏ súng, bày ra động tác đầu hàng.

Chu Duẫn trợn mắt há hốc mồm: "Ông chủ.." Có thể thiếu cốt khí hơn được nữa không.

Nữ cảnh sát che họng súng không nhịn được phụt cười, gương mặt lạnh như sương đột nhiên giãn ra, vẻ rạng ngời bắn ra bốn phía khiến Chu Duẫn nhìn mà sửng sốt, lúc này mới nhận ra nữ cảnh sát này xinh đẹp không thua gì các nữ minh tinh màn ảnh.

Tôn Tình Tuyết tiến về phía Văn Vô Sinh, đồng nghiệp vội vàng kéo cô lại: "Đừng qua đó, ai biết hắn nói thật hay giả --"

"Không sao đâu."

"Đứng lên." Tôn Tình Tuyết tức giận quát.

Ánh mắt đồng nghiệp vẫn dừng ở trên khẩu súng kia, không hiểu sao Tôn Tình Tuyết bảo người kia đứng dậy: "Hắn --"

"Hắn là bạn của tôi." Tôn Tình Tuyết nói.

"Vậy cũng.."

Tôn Tình Tuyết nhặt khẩu súng ném cho Văn Vô Sinh, Văn Vô Sinh nhẹ nhàng tiếp lấy, giữ báng súng tùy tay kéo đẩy tháo băng đạn ra, cô đồng nghiệp thậm chí còn không kịp thấy rõ quá trình, anh đã đổ toàn bộ số đạn lỏng được bọc trong lớp vỏ nhựa kém chất lượng xuống đất.

Đồng nghiệp hơi kinh hãi, bọn họ trải qua huấn luyện tháo lắp súng cũng không thể nhanh như vậy.

Văn Vô Sinh cười nói: "TT-33 làm bằng kim loại, không phải là vỏ nhựa kỹ thuật, cô có thể thử, súng này tuyệt đối không gây thương tổn cho người, à đúng rồi, giới thiệu một chút, tôi là chủ cửa hàng bắn súng, có giấy phép buôn bán chính quy, súng đồ chơi loại gì cũng có, hoan nghênh tới chơi."

" alt="Truyện Phi Nhân Loại Hoành Hành" width="90" height="59"/>

Truyện Phi Nhân Loại Hoành Hành

Clip bắt đầu với cảnh phỏng vấn 3 người ngẫu nhiên với câu hỏi “Bạn có chơi Liên Minh Huyền Thoại không?”. Câu trả lời cho thấy có 2 thanh niên đã chơi được trên 2 năm và 1 phụ nữ chơi Liên Minh Huyền Thoại cùng con gái và con trai của mình. Điều này cho thấy tựa game này phổ biến như thế nào ở xứ sở Kim Chi. Tuy nhiên khi nhắc đến cụm từ “game thủ chuyên nghiệp”, không ít các bậc phụ huynh vẫn tỏ ra rất nghi ngờ về ngành nghề khá mới mẻ này.

SKT T1 Wolf– thành viên của một trong những đội tuyển Liên Minh Huyền Thoạimạnh nhất thế giới chia sẻ rằng bố mẹ anh hoàn toàn không tán thành quyết định trở thành game thủ chuyên nghiệp của mình. Thay vào đó, họ muốn Wolf tiếp tục học và trở thành một nhân viên văn phòng. Mẹ của Lee "Wolf" Jae-wannghĩ rằng “có rất nhiều người cũng chơi game, không có gì đảm bảo là nó (ám chỉ Wolf) sẽ trở thành người giỏi nhất cả”.

Chung số phận với Wolf là Chae "Piglet" Gwang-jin, anh cũng gặp phải khá nhiều sự phản đối từ gia đình. Mẹ anh cho rằng game thủ chuyên nghiệp là một công việc không hứa hẹn. Tuy nhiên, chính điều này đã khơi dậy khát khao trong Piglet và anh quyết định trở thành 1-trong-những-game-thủ-giỏi-nhất để mẹ anh phải hối hận vì những gì đã nói.

Tiếp theo đó là trường hợp của Lee "Spirit" Da-yoon– người đang giữ vị trí đi rừng trong đội hình Samsung Galaxy Blue. Theo Spirit, bạn không thể thành công ngay từ những ngày đầu quyết định trở thành một game thủ chuyên nghiệp. Ban đầu, ai cũng phải trải qua quãng thời gian ở đội hình dự bị, luyện tập thật nhiều và có thời gian chuẩn bị rất lâu trước khi được vào đội hình chính thức của một đội nào đó.

Khoảng thời gian ở trong đội hình dự bị của Spirit đã kéo dài đến mức khiến anh nhiều lần cảm thấy nghi ngờ bản thân và đã từng có ý định muốn từ bỏ. Tuy nhiên, khoảng thời gian Spirit chờ đợi ở đội hình dự bị đã hoàn toàn không phải lãng phí khi Samsung Galaxy Ozonegiành được chức vô địch OGN Champions Srping 2014. Nó đã khiến anh hiểu rằng thành công chỉ đến với những người kiên trì, chịu khó tập luyện và quyết tâm theo đuổi mục tiêu của mình. 

Thông qua đoạn clip dài hơn 6 phút, OnGameNetđã đưa người xem đến với cuộc sống đầy thử thách phía sau bàn phím, nơi những game thủ chuyên nghiệp có thể chia sẻ thẳng thắn những suy nghĩ của mình. Ở phần kết, tất cả những game thủ được phỏng vấn đều có cùng một câu trả lời: “Tôi sẽ chơi tiếp cho đến khi không được hoặc không thể chơi được nữa”.

Đặc biệt câu nói của Kim "Deft" Hyuk-kyuđã khiến không ít người xem phải xúc động: ”Chơi game là việc tôi thích nhất, cũng là việc tôi có thể làm tốt nhất!”

July.N

" alt="[LMHT] Đường lên chuyên nghiệp đầy trắc trở của những game thủ Hàn Quốc" width="90" height="59"/>

[LMHT] Đường lên chuyên nghiệp đầy trắc trở của những game thủ Hàn Quốc