Vợ chồng chị Dua.
Chị Dua lấy chồng năm 16 tuổi. 18 tuổi, chị đã sinh đứa con gái đầu lòng. Và trong suốt hơn 20 năm qua, hầu như năm nào chị cũng mang bầu. Trong số 13 đứa con đã ra đời, chị đã từng bỏ thai mất 4 lần nữa. Do liên tục phải chửa đẻ nên sức khỏe của chị rất yếu. Đứa con thứ 13 của chị là một cháu trai. Tuy nhiên do gia cảnh quá khó khăn, không nuôi nổi con nên chị phải cho đứa bé đi làm con nuôi.
Các con của chị Dua. |
Nhà chị Dua không có điện vì thiếu tiền để mua dây và dựng cột dẫn điện về nhà. Chồng chị là anh Khà A Của (SN 1976) suốt ngày ở trên nương làm lụng vất vả để nuôi con. Theo chị Dua, do chị đẻ nhiều con gái nên chồng chị bắt chị phải đẻ cho kỳ được người con trai mới thôi. Trong số 13 đứa con của chị, có 3 cháu là con trai và 10 cô con gái. 2 cô con gái lớn đã lấy chồng.
Do nhà đông con, chẳng năm nào nhà chị Dua đủ ăn. Nương, rẫy ngày một khó làm hơn, chị đang lo mười mấy đứa con sống sao nổi qua mùa đông lạnh giá ở nơi này...
Trong các tư thế cho con ăn, người mẹ vô cùng gợi cảm với chiếc áo đỏ khoét cổ sâu, để lộ vòng một nóng bỏng.
" alt=""/>Clip: Chuyện người mẹ nghèo vừa phải cho đi đứa con thứ 13 mới sinhỞ trung tâm, Đào được các bảo mẫu chăm sóc, yêu thương. Em cũng được đi học đến hết cấp ba.
Năm lớp 12, Đào yêu một người đàn ông ở quận Gò Vấp. Mối tình này không được các cô ở trung tâm đồng ý. ‘Các cô nói, tôi còn nhỏ, cần phải đi học để có một cái nghề. Lấy chồng sớm sẽ có nhiều bỡ ngỡ. Tôi thì nghĩ, mình đã là trẻ mồ côi từ nhỏ, khi có người yêu, có một gia đình, dù là gia đình chồng cũng rất tốt’ chị nhớ lại.
Nhiều lần muốn tự tử vì chồng
18 tuổi, vừa học xong lớp 12, Đào mặc áo cô dâu về nhà chồng. ‘Tôi không được gia đình anh ấy tôn trọng vì là trẻ mồ côi’, giọng chị ngắt quãng và xin phép không nhắc lại những chuyện buồn về nhà chồng.
Sau khi lấy chồng, Đào quay lại trung tâm làm bảo mẫu, chăm sóc các em bé mồ côi, bị bỏ rơi. Công việc phải đi sớm, về khuya. Nhiều hôm trẻ bị bệnh, Đào phải ở lại cả đêm chăm sóc. ‘Công việc nhiều nên tôi ít có thời gian cho gia đình’, chị tự trách mình. Cũng vì thế, cuộc hôn nhân của chị được ví như chén cơm chan đầy nước mắt.
‘Nếu có cha mẹ, khi bị nhà chồng đối xử tệ còn về với cha mẹ, anh em, nhưng tôi chỉ có một mình. Những lúc tủi thân không biết bấu víu vào đâu. Rồi con nhỏ. Công việc ở cơ quan. Chồng thì ghen, không thông cảm cho vợ, không chịu làm ăn, đánh vợ. Tôi bị áp lực, bế tắc’, chị kể.
Hiện, chị Đào đang làm việc ở phòng hành chính của Trung tâm nuôi dưỡng, bảo trợ trẻ em Gò Vấp. Những lúc rảnh, chị lại phụ các bảo mẫu chăm sóc các em nhỏ bị bố mẹ bỏ rơi, đang sống ở trung tâm. Ảnh: T.A. |
Nhiều khi nghĩ quẩn, chị muốn tự tử, nhưng nghĩ đến con, sợ con lại sống cảnh mồ côi như mình, chị dừng lại. ‘Mình là trẻ mồ côi rồi, nếu chết đi thì con lại giống mình’, chị nói. Chị gắng chịu đựng vì con và mong chồng sẽ thay đổi, yêu thương vợ, trân trọng cuộc sống gia đình.
Quyết ly hôn, mặc chồng níu kéo
Năm 2014, con gái chị đã học lớp 9, đã có thể tự lo cho mình và hiểu về những ngột ngạt trong gia đình. Em nói với mẹ: ‘Nếu mẹ sống với ba không hạnh phúc thì hãy ly hôn đi. Con sẽ ủng hộ mẹ. Nhất định con sẽ không làm mẹ buồn’. Từ câu nói của con, Đào quyết định đi học lại để phát triển sự nghiệp, không còn đau buồn vì chuyện hôn nhân không hạnh phúc.
Chị vừa làm bảo mẫu ở trung tâm, vừa đi học trung cấp. Tốt nghiệp chị được chuyển sang phòng hành chính của trung tâm làm việc. Sau đó, chị học lên đại học. ‘Lúc đó, tôi nghĩ, kệ đi đến đâu hay đến đó’, người phụ nữ sinh năm 1980 nói.
Năm 2018, chị tốt nghiệp đại học, cũng là lúc con gái chị nhận giấy báo nhập học, chuyên ngành quản trị nhà hàng khách sạn của một trường đại học tại TP.HCM.
Chị Đào cho biết, dự định mở cơ sở dạy nghề cho các bé mồ côi chị sẽ thực hiện từng bước một. Ảnh: T.A. |
‘Tôi nghĩ, khi mình cố gắng thì chồng cũng thay đổi, nhưng tôi bất lực hoàn toàn’, chị nói. Được con gái ủng hộ, chị quyết định ly hôn. Khi nhận được giấy triệu tập đến TAND quận Gò Vấp (TP.HCM) để giải quyết việc ly hôn với vợ, anh níu kéo, mong vợ tha thứ cho cơ hội sửa sai.
‘Khi giọt nước đã tràn ly thì không thể lấy lại được. Tôi chỉ khuyên anh ấy hãy biết quý trọng bản thân, sống tốt hơn’, chị nói. Đơn ly hôn của chị được cả hai cấp tòa sơ thẩm và phúc thẩm chấp nhận.
Hơn một năm qua, hai mẹ con chị thuê phòng trọ sống. Chị đã học xong lớp vẽ chân mày điêu khắc. Hiện, chị đang theo học để lấy bằng nghệ nhân phun thêu thẩm mỹ. Sau khi hoàn thành việc học, chị dự tính sẽ mở một trung tâm dạy nghề miễn phí cho trẻ bị bỏ rơi, mồ côi.
Chị cho biết, những em bé mồ côi, sau khi đến tuổi trưởng thành sẽ phải ra ngoài kiếm sống, tự lo cho bản thân. Nhiều em đã không có việc làm, có người phải làm những công việc nhạy cảm, rồi vi phạm pháp luật.
‘Tôi là đứa trẻ may mắn hơn những người cùng hoàn cảnh. Tôi muốn làm gì đó giúp các em có hoàn cảnh giống mình. Dự định mở một trung tâm dạy nghề cho các bé mồ côi của tôi đã ấp ủ từ lâu, nhưng vì chuyện gia đình, đến năm 2017, tôi mới bắt đầu thực hiện. Hy vọng, tôi sẽ có sức khỏe để thực hiện được dự định’, chị Đào nói.
Sau khi nhận tin nhắn của vợ, anh L (TP. HCM) đáp: ‘Anh đã uống thuốc tự tử ở khách sạn. Em lo cho các con nha’. Xong anh tắt máy, đi biệt hơn 1 năm qua.
" alt=""/>Người phụ nữ mồ côi Sài Gòn chờ con vào đại học mới ly hônRất nhiều du khách đến với Sa Pa những ngày này đã phải trầm trồ ngạc nhiên với mức độ công phu cũng như những nét văn hóa bản địa “ẩn tàng” trong Vũ điệu trên mây. Được tổ chức hàng ngày tại Sun World Fansipan Legend, Vũ điệu trên mây đưa người xem lạc vào hành trình khám phá Sa Pa theo một góc nhìn hết sức mới mẻ.
Ở phần đầu, không gian Tây Bắc được mở ra bằng âm thanh của gió, lá, của những tiếng thoi đưa và nhịp khung cửi rộn ràng. Khi chưa hết choáng ngợp, khán giả lại tiếp tục được đắm mình cùng chuyện tình đẹp như mơ giữa chàng Đỗ và nàng Quyên - loài hoa biểu tượng của Hoàng Liên Sơn kỳ vĩ.
Ngay sau đó, một đám cưới người Dao Đỏ được tái hiện sống động như cái kết tròn đầy. Để rồi những lát cắt ấy được đóng lại bằng màn múa Vũ hội Mường Hoa với ngập tràn cảm xúc hạnh phúc, khi người dân vùng cao sống trong một không gian đẹp như thơ giữa núi rừng, thung lũng, và lại tiếp tục mở ra bằng màn Tâm linh hội tụ đầy liêu trai, thực mà mơ giữa mênh mang mây núi.
Giám đốc nghệ thuật kiêm đạo diễn Phạm Hoàng Nam chia sẻ, bản thân anh và cả ekip sáng tạo đã hết sức cố gắng để có thể chắt lọc ra những giá trị tinh túy và tiêu biểu nhất của Tây Bắc, để bất kỳ một dân tộc nào trong vùng nhìn vào show diễn cũng phải nhận ra mình trong đó. Chính vì vậy, khán giả thưởng thức Vũ điệu trên mây có thể dễ dàng cảm nhận được những nét Tây Bắc đậm đặc trong từng chi tiết nhỏ. Mỗi một lớp cảnh đều “ngồn ngộn” những tầng văn hóa bản địa đan cài với nhau một cách tinh tế.
Không chỉ chinh phục khán giả bằng văn hóa, nghệ thuật và âm nhạc tài tình kết hợp những giai điệu đặc trưng Tây Bắc với âm nhạc hiện đại, Vũ điệu trên mây còn khiến người xem mãn nhãn bởi sự cộng hưởng từ những bộ trang phục được tạo tác cầu kì, đưa văn hóa bản địa lên tầm nghệ thuật. Tận dụng tối đa chất liệu Tây Bắc, đạo diễn Phạm Hoàng Nam và hai biên đạo là NSND Kiều Lê cùng NSƯT Hồng Phong chỉ sử dụng ba loại đạo cụ xuyên suốt show diễn, đó là những tấm vải thổ cẩm dài tới 15m và những khung cửi, chiếc gùi quen thuộc. Trong khi đó, toàn bộ phục trang mặc dù được cách điệu nhưng vẫn giữ nguyên nét đặc trưng với những họa tiết được tỉ mỉ thêu trên nền vải sợi lanh nhuộm chàm và trên nền vải bông của đồng bào dân tộc Tây Bắc.
Thành công trong việc đan xen và kết nối các mảng màu văn hóa truyền thống bản địa, Vũ điệu trên mây đã thực sự trở thành một đặc sản văn hóa, một món ăn tinh thần thú vị cho cộng đồng.
Cần thêm nhiều hơn những Vũ điệu trên mây
Không phải tới khi Vũ điệu trên mây chính thức ra mắt, câu chuyện phát triển du lịch gắn liền với những yếu tố đặc sắc vốn có của địa phương mới được nhắc đến.
Theo ông Nguyễn Văn Tùng, Giám đốc Công ty Du lịch Tây Bắc, trong vòng khoảng 3 năm trở lại đây, du lịch văn hóa đã trở thành xu hướng phổ biến của nhiều địa phương.
“Khi chúng tôi đưa các đoàn lên Mường La (Sơn La), Bắc Hà, Sa Pa (Lào Cai), họ đều rất thích thú khi được hòa mình vào các lễ hội tại đây. Rõ ràng, du khách hiện nay không chỉ còn tự giới hạn mình ở nhu cầu thăm quan đơn thuần mà họ còn muốn được khám phá, thậm chí trải nghiệm văn hóa bản địa,” ông Tùng dẫn chứng.
Thực tế cũng đã chứng minh, các địa phương nếu phát huy được “nội hàm văn hóa” của riêng mình sẽ tạo nên một cú hích rất lớn cho ngành công nghiệp không khói. Giống như sẽ thật thiếu sót nếu như đến Huế mà chưa một lần nghe nhã nhạc cung đình trên sông Hương hay đến miền Tây lại “bỏ quên” đờn ca tài tử miệt vườn. Ở đây, giá trị văn hóa có ý nghĩa như một chỉ dấu không thể bỏ qua cho điểm đến.
Một tín hiệu đáng mừng là trong vài năm qua, các doanh nghiệp, tập đoàn lớn đã từng bước tham gia vào sân chơi đặc thù. Tại Tây Bắc, Sun World Fansipan Legend đã tạo nên một không gian văn hóa, du lịch đậm chất bản địa và cuốn hút, đưa du khách vào hành trình chinh phục nóc nhà Đông Dương thuận tiện, an toàn trên cáp treo Fansipan và trải nghiệm văn hóa vùng cao thông qua các lễ hội đặc sắc suốt bốn mùa.
Ngày xuân, Fansipan có Hội xuân mở cổng trời, Lễ hội khèn hoa Tây Bắc, sang hè có Lễ hội ẩm thực, thu sang có Giải đua Vó ngựa trên mây, Vũ điệu trên mây, rồi khi đông đến có Lễ hội mùa đông… Du khách thỏa sức đằm mình trong không gian Tây Bắc, tự tay nấu rượu thóc Séng Cù, rượu ngô Bản Phố, rượu thóc Nậm Cần, hòa nhịp nhảy sạp, đi cà kheo hay chung vui với đám cưới người Dao bản xứ… Ở đây, tinh hoa văn hóa truyền thống trở thành một thứ “đặc sản ngàn đời” níu chân du khách trên hành trình khám phá Sa Pa của mình, thu hút lượng du khách tăng trưởng không ngừng tới Sa Pa.
Kết hợp giữa du lịch khám phá, du lịch tâm linh với các lễ hội mang đậm màu sắc cổ truyền được nâng lên tầm cao mới là một sự kết hợp thú vị mà Sun World Fansipan Legend đã làm được. Xét trên góc độ kinh doanh, đây là một chiến lược thành công bởi không gian sôi động của các lễ hội luôn có sức hút mạnh mẽ. Trên góc độ phát triển chung, họ đã thực sự tạo ra được những sản phẩm văn hóa chất lượng, nhận được sự cộng hưởng tích cực khi gắn chặt với du lịch bền vững. Rõ ràng, “phát triển du lịch gắn với phát huy bản sắc văn hóa địa phương sẽ là một chiến lược không thể bỏ qua với toàn ngành du lịch” đúng như nhận xét của ông Nguyễn Văn Tùng - Giám đốc Công ty du lịch Tây Bắc. Và hơn hết, chúng ta cần nhiều hơn nữa những “Vũ điệu trên mây” để bức tranh du lịch Việt rực rỡ sắc màu và không ngừng hấp dẫn.
Doãn Phong
" alt=""/>Phát triển du lịch bền vững nhìn từ Vũ điệu trên mây