

William và Kate đưa hoàng tử George đi dạo trong chuyến thăm một triển lãm ở Bảo tàng Lịch sử Tự nhiên ở London tháng 2/2014.
Chuyển ra sống ở ngoại ô
Sự xuất hiện của người phụ nữ thường dân Kate Middleton ở Cung điện Kensington đã đóng một vài trò quan trọng trong việc thay đổi quan điểm và truyền thống nuôi dạy con cái của các thành viên gia đình hoàng gia.
Kate đã đưa những giá trị của tầng lớp trung lưu vào cuộc sống hoàng gia một cách đầy thuyết phục và hợp lòng người.
Ngay sau khi dọn vào cung điện Kensington Palace lộng lẫy, cô gái của công chúng Kate Middleton đã thay đổi màu giấy dán tường cũ kỹ và lỗi thời bằng một bộ áo mới tươi tắn và hiện đại hơn. Tuy nhiên, sự xa hoa của căn hộ số 1A không đủ hấp dẫn cặp vợ chồng trẻ sau khi William được trao chìa khóa cung điện Anmer Hall vào sinh nhật lần thứ 30.

|
Cung điện Anmer Hall ở Norfolk |
Khu bất động sản gồm 10 phòng ngủ ở Norfolk chính là thứ mà William và Kate ao ước bấy lâu nay: sự riêng tư. Món quà dành cho Hoàng tử William đến đúng thời điểm danh tiếng của Công nương Kate ngày càng nổi bật qua những gì cô thể hiện: hành xử hoàn hảo, gu thời trang thông minh, một bà mẹ tuyệt vời, một người vợ tận tụy…
Mọi tổ chức truyền thông đều muốn có được cái gật đầu của cô.
Chỉ cần Kate bước chân ra khỏi Cung điện Kensington là ngay lập tức hình ảnh của cô sẽ được lên trang nhất các mặt báo.
Katie Nichol – tác giả cuốn “Kate: The Future Queen” (Kate: Nữ hoàng tương lai)giải thích rằng, việc phải sống suốt cả ngày ở London thực sự là quá sức chịu đựng.
“Họ gọi Kensington là một cái nồi áp suất. Tôi nghĩ rằng họ cảm thấy ngột ngạt khi ở đó. Họ thấy mình bị theo dõi mọi lúc mọi nơi và họ không thể thư giãn”.
Trong khi đó, cuộc sống ở Anmer Hall mang lại cho họ một tương lai hoàn toàn khác.
Họ hiếm khi thu hút sự chú ý của giới truyền thông. Bởi đó là một bài toán kinh tế với các tay săn ảnh London khi phải lái xe vài tiếng đồng hồ ra khỏi thành phố với hi vọng mong manh chộp được một vài kiểu ảnh.
Khu dân cư xung quanh Anmer Hall chỉ có chưa đến 100 người sinh sống.
Thậm chí ở đây còn không có quán rượu để đám phóng viên và người hâm mộ ghé vào trú chân rình rập. Sẽ chẳng có ai theo dõi từng cử động của họ khi họ dắt George và Charlotte ra ngoài đi dạo.
Và đó là lý do tại sao Anmer Hall dần trở thành nơi sinh sống thường xuyên của cặp vợ chồng hoàng gia trong vài năm gần đây, là nơi để hai đứa trẻ danh gia vọng tộc được lớn lên tự nhiên cùng với cây cỏ - một môi trường không khác mấy so với nơi mà Kate đã từng được nuôi dưỡng khi còn là một cô bé.
Đó cũng chính là sự tự do mà George và Charlotte sẽ không bao giờ có được nếu chúng được nuôi dạy trong sự ồn ã của London.
Cùng với việc chuyển ra ngoại ô, vợ chồng hoàng gia đã chọn cho cậu con trai George một ngôi trường mầm non có chi phí khiêm tốn, cách cung điện Anmer Hall chỉ vài phút lái xe. Ngôi trường giáo dục theo phương pháp Montessori này nằm trong một ngôi làng nhỏ phía đông Walton, có một con đường riêng biệt để đi vào và chỉ có 27 trẻ theo học.

|
Ngày đầu tiên tới trường mầm non của Hoàng tử bé George |
Tại đây, bọn trẻ được tự quyết định muốn làm gì: vẽ tranh, nghe kể chuyện hay trồng cây... Chúng tự chọn đồ chơi để chơi, và phải tự cất đi khi chơi xong – đúng với ước nguyện nuôi dạy con trở thành những đứa trẻ “thông minh, thú vị và kỷ luật” mà Kate từng chia sẻ.
Vợ chồng Kate và William cũng hi vọng đây sẽ là nơi mà cậu con trai 2 tuổi rưỡi sẽ được tận hưởng niềm vui khi tránh xa sự chú ý của truyền thông.
Sống như người bình thường
Có một số nguồn tin cho rằng, suốt thời thơ ấu, Thái tử Charles ở bên vú em còn nhiều hơn ở bên cha mẹ. Đó là một truyền thống và là một thực tế vẫn tồn tại trong gia đình hoàng gia – một thực tế mà Công nương Diana trước đó đã từng rất phản đối.
Bởi bà biết rằng mặc dù William được sinh ra với một trách nhiệm nặng nề là trở thành Nhà vua, nhưng đầu tiên và trước hết, cậu cần được yêu thương để có thể trở thành một người anh trai biết quan tâm, một người chồng, người cha mẫu mực.

|
Cặp vợ chồng trẻ dành nhiều thời gian cho con |
Thật may mắn khi William và Kate cũng có chung quan điểm đó với Công nương Diana.
Họ tận dụng mọi cơ hội để được ở bên hai thiên thần của mình.
Họ hết sức tránh để George và Charlotte phải trải qua tuổi thơ như cha mình từng phải chịu đựng.
Mặc dù quyết định đưa con tới trường mầm non như bao đứa trẻ khác để con hòa nhập, nhưng hoàng tử bé chỉ tới trường vào vài buổi sáng trong tuần. Còn lại, hầu hết thời gian của cậu vẫn là ở bên bố mẹ.
Không những thế, trong cuộc sống hằng ngày, họ luôn mong muốn được sống như bao gia đình bình thường khác.
Tom Sykes – nhà báo, nhà văn chủ mục blog The Royalist của tờ The Daily Beasttừng cho hay: “William và Kate tự rửa chén bát. Họ tự làm nhiều thứ mà nhiều người nếu ở vị trí của họ sẽ không làm. Và phần nhiều đó là quyết định của Kate. Nếu bạn muốn cai trị đất nước này như một người có thể chạm đến trái tim của người khác thì bạn phải làm những việc mà họ làm. Đó là một quyết định thông minh”.
Chọn một nghề nghiệp

|
Chọn một nghề nghiệp là quyết định rất có trách nhiệm của ông bố 2 con |
Là người đứng thứ 2 trong hàng thừa kế, Hoàng tử William còn là một phi công lái trực thăng cứu hộ của Cơ quan cứu hộ East Anglian Air Ambulance – một công việc thậm chí còn vất vả và nguy hiểm hơn nhiều ông bố khác.
Cứu hộ không phải là một công việc bàn giấy 8 tiếng/ ngày. Nó đòi hòi lòng gan dạ và rất nhiều hi sinh. Đổi lại, George và Charlotte sẽ lớn lên khi chứng kiến một ông bố sẵn sàng xắn tay áo vì cộng đồng, thay vì một ông bố chỉ biết ngồi cạnh lò sưởi chơi trò giải ô chữ trên báo.
Làm một công việc bình thường là một quyết định rất có trách nhiệm của William. Nó dạy cho hai con của anh hiểu được một gia đình bình thường là như thế nào. Và đó sẽ là những bài học quý giá cho những đứa trẻ đang nằm trong hàng thừa kế thứ 3, thứ 4 của Vương quốc Anh.
Kiểm soát báo chí
Hơn ai hết, William là người muốn tránh xa báo giới nhất có thể - qua việc anh phải chứng kiến mẹ và vợ anh bị giới truyền thông săn đuổi như thế nào.
Ngày nay, con cái của những người nổi tiếng cũng được săn đón không kém gì bố mẹ chúng.
Vì thế, William và Kate hiểu rằng họ cần phải kiểm soát vấn đề này để bảo vệ cuộc sống của George và Charlotte.
Và họ đã rất thông minh trong việc đưa ra những thỏa thuận. Giữa báo giới và cặp vợ chồng hoàng gia dường như có một thỏa thuận ngầm: Chúng tôi cung cấp cho các vị một chút, đổi lại các vị cho chúng tôi chút không gian riêng.

|
Những hình ảnh công khai trước công chúng ngay sau khi ra khỏi bệnh viện |
Chúng ta có thể nhìn thấy điều đó vào thời điểm Hoàng tử George được sinh ra.
Những hình ảnh đẹp tuyệt vời khi gia đình nhỏ bước ra khỏi bệnh viện Lindo Wing được lan truyền khắp thế giới. Đã có ngôi sao nào làm giống họ?
Nhưng đổi lại, hầu hết các phương tiện truyền thông không cho đăng tải những những hình ảnh mà họ không cho phép. Báo giới cho họ không gian riêng tư khi họ đề nghị.
Tác giả Katie Nichol nói: “Diana đã cố gắng rất nhiều để William và Harry có cuộc sống bình thường. Nhưng những hình ảnh của họ luôn bị ghi lại, luôn có những kẻ núp sau bụi cây”.
“William thực sự không muốn điều đó xảy ra với George và Charlotte, vì thế khi về ngoại ô, bọn trẻ có thể có một tuổi thơ bình thường giống như Kate đã từng có. Đó cũng là điều mà William muốn nỗ lực vì gia đình nhỏ của mình”.
Đó cũng là điều mà họ khao khát hơn bất cứ thứ gì trên thế giới này, bởi vì với những đứa trẻ đang trở nên đặc biệt, điều đầu tiên bạn cần làm để hãy để chúng trở thành những đứa trẻ bình thường.
Xem thêm:
Tổng thống Mỹ làm bố như thế nào?" alt=""/>Vợ chồng hoàng gia làm những gì để nuôi con tự nhiên?
Bà Vi Kim Ngọc đã xây dựng và gìn giữ được một nền tảng gia đình vững vàng, nuôi dạy con cáitrưởng thành qua những năm tháng nhiều biến chuyển lớn lao của xã hội.Là con gái của quan Tổng đốc Vi Văn Định, bà Vi Kim Ngọc, một tiểu thư xinh đẹp đã trở thành phu nhân của chàng trai Nguyễn Văn Huyên khi vừa mới có bằng tiến sĩ ở Pháp về, sau đó trở thành Bộ trưởng Bộ Giáo dục suốt 29 năm.
Cuộc trò chuyện với ông Nguyễn Văn Huy, con trai út của GS Nguyễn Văn Huyên và bà Vi Kim Ngọc, giúp chúng ta hình dung về một người phụ nữ đã xây dựng và gìn giữ được một nền tảng gia đình vững vàng, đóng vai trò quan trọng cho những thành công của người chồng, nuôi dạy con cái trưởng thành qua những năm tháng nhiều biến chuyển lớn lao của xã hội.

|
Bà Vi Kim Ngọc |
Cùng với cuộc hôn nhân với GS Nguyễn Văn Huyên, người con gái toàn bích “cầm kỳ thi họa” đã trở thành người phụ nữ mau chóng thích nghi với cuộc sống hoàn toàn mới lạ trong những năm tháng kháng chiến sống ở chiến khu, tới việc trở thành người phụ nữ tự lực không dựa bóng người chồng bộ trưởng.
Giữ con bằng những bức thư
“Có một thời giai đoạn khá dài gia đình không phải là nơi mà “xã hội tiên tiến” dựa vào” - ông Nguyễn Văn Huy nhớ lại. “Nhưng mẹ tôi đã thành công trong việc giữ được các con trong vòng tay của mình, để các con không bị các chiều hướng ngoài xã hội kéo đi mất”.
Bà “giữ” con bằng những lá thư tâm sự khi con đi học xa, bằng những trao đổi trong bữa cơm gia đình khi ai cũng bận rộn.
Mỗi bức thư của bà không chỉ là những dòng thăm hỏi, mà thư từ chính là giáo dục. Những người con của bà cho đến nay vẫn không để mất một bức thư nào của mẹ.
Ông Huy nhận xét “Tôi thấy bây giờ các thế hệ cách xa nhau quá, đóng kín, mọi người không dám nói ra nỗi lòng của mình. Còn mẹ tôi khi đó kiên trì, nhẫn nại viết thư cho con, thông qua thư để mẹ con hiểu nhau.
Trong thư, mẹ giãi bày tâm sự của mẹ, tự cởi lòng với con về xã hội, về cuộc đời, về tình yêu. Khi các con thấy mẹ mở lòng thì cũng mở lòng theo.
Từ những bức thư này mà bà hiểu được suy nghĩ của các con, uốn nắn được theo đúng về đạo đức, luân lý, cách ứng xử trong cuộc đời mà bà nghĩ là đúng”.
Ông Huy nhớ một câu chuyện tiêu biểu cho sự thấu hiểu này. “Một người bạn thân của bố mẹ tôi có con đi học ở Liên Xô. Người này sau đó vướng vào Nhân văn giai phẩm, anh con trai khi về nước đã muốn từ bỏ bố, tách ra khỏi gia đình để đảm bảo con đường phát triển sự nghiệp của mình. Đó là nỗi buồn khá phổ biến của xã hội thời đó, nhưng với mẹ tôi, việc này cũng là bài học.
Khi đó, chị tôi là Nguyễn Kim Nữ Hạnh đang học đại học ở Trung Quốc, đang phấn đấu vào Đảng, là đối tượng Đảng. Mẹ đã luôn viết thư, kể những câu chuyện gia đình, sự tiến bộ của các em, của họ hàng để chị thấy không phải chỉ có đoàn thể, tập thể mà còn có gia đình, gia đình quan trọng ra sao cho mỗi người, cho xã hội.
 |
4 người con Hạnh, Hà, Hiếu, Huy |
Cảm nhận được sự băn khoăn của chị Nữ Hạnh về việc sợ bố mẹ ở trong nướcsẽ “lạc hậu” thậm chí dục bố phấn đấu vào Đảng, trong một bức thư, bàphân tích về sự vươn lên của mình. Bà viết rằng sau khi các con đủ lớn,bà đã đi làm để theo kịp sự tiến bộ chung của xã hội. Bà học bổ túc vănhóa hết lớp 5, lớp 7 rồi lớp 10 để nâng cao trình độ, rồi học tiếp trungcấp y sĩ… Bà viết cho chị Nữ Hạnh rằng bà đã phải cố gắng vươn lên đểbắt kịp sự tiến bộ của thời đại về nhận thức, hành động, để có thể nóichuyện với các con về những gì các con đang băn khoăn, trăn trở. “Mẹ không cố gắng sẽ tuột mất các con” – đó là những gì bà luôn tâm niệm”.
Chính nhờ những bức thư đó mà sau này, bà Nữ Hạnh là người thay mẹ trăn trở, lo toan việc tiếp tục xây dựng nền tảng gia đình chu toàn, bền vững.
Một người con khác của bà Vi Kim Ngọc là bà Nguyễn Kim Nữ Hiếu. “Khi còn trẻ, chị Hiếu cũng có những điều bị ảnh hưởng bởi xã hội bấy giờ. Ví dụ như ngày trước bộ trưởng có ô tô để đi, đôi khi các con đi cùng, nhưng chị ấy rất sợ ngồi ô tô của bố tôi vì sợ bị mang tiếng là “không quần chúng”, có cuộc sống khác mọi người hơn nữa sẽ bị quy là tiểu tư sản, tư sản. Nếu có đi ô tô thì cũng ngồi thấp xuống,cúi mặt xuống để không ai nhận ra. Một thời người ta đánh giá con người bằng cái nhìn giai cấp thô thiển.

|
Bà Vi Kim Ngọc và Hiếu, Huy |
Mẹ tôi nhìn ra điều đó. Một mặt, bà động viên các con tham gia công tác xã hội, hòa mình vào tập thể, giúp đỡ bạn bè. Nhưng mặt khác, bà luôn dặn dò các con cũng phải biết yêu thương bố mẹ, tôn trọng gia đình, thương yêu anh chị em trong nhà. Bà không chỉ nói mà bằng những ứng xử tinh tế của mình để các con trông theo mà học”.
Ông Huy cho biết bà Vi Kim Ngọc rất thích viết nhật ký, thích viết thư. Bà viết cho mọi người – cho chồng con, các cháu, họ hàng xa gần, bạn bè, viết rất tình cảm. Bà giữ gìn cẩn thận, giữ gìn từng ly từng tý các bức thư của chồng, của các con, của bạn bè. Cả những bản theo dõi nhiệt độ mỗi khi con ốm đau đều được bà giữ lại.
"Ở nhà chúng tôi còn giữ bản theo dõi nhiệt độ khi chị Hiếu bị ốm, lao xương suốt 2 năm liền ở Việt Bắc những năm 1950 -1951. Đi đâu, đọc gì bà cũng hay ghi chép. Bà quan tâm đến những bài thuốc ta, thuốc tây chữa phổ thông trong gia đình, cắt dán lại các bài thuốc vào một cuốn sổ riêng để dùng khi cần mà không phải lụy đến ai".
“Tôi hay phải đi điền dã ở các tỉnh miền núi, biên giới xa xôi. Bà làm cho tôi quyển sổ nhỏ bằng bàn tay mang theo mỗi khi đi công tác, trong đó dán tấm ảnh gia đình và có những bài thuốc cơ bản, những mẹo chữa bệnh mà bà cặm cụi ngồi chép vào”...
Không can thiệp vào quyết định của các con
Nhận thấy sự bất hạnh của mẹ mình trong đời sống hôn nhân, ngay từ thiếu thời bà Vi Kim Ngọc đã kiên quyết đề nghị cha sêu trả lễ hôn ước trong 3 năm với dòng họ Dương Thiệu – một dòng họ nổi tiếng khi đó.
 |
Ba gia đình Nguyễn Văn Huyên, Hồ Đắc Di và Tôn Thất Tùng ở Việt Bắc, bà Vi Kim Ngọc (hàng 2, từ trái sang, áo trắng) |
Hôn nhân của bà Vi Kim Ngọc và ông Nguyễn Văn Huyên, người do bà “chọn”, là một câu chuyện ghi dấu sự chuyển đổi quan trọng của xã hội Việt Nam, từ quan niệm “cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy” sang “tự do yêu đương” vào những năm 30 của thế kỷ trước.
Một thiếu nữ 16 tuổi tự quyết định tình yêu của mình. Đến khi các con xây dựng gia đình, bà rất tôn trọng quyết định của các con. Yêu ai, tại sao lại yêu, mối quan hệ từ khi bắt đầu đến khi đi tới hôn nhân đều được các con chia sẻ thẳng thắn với bà.
“Về cơ bản là bà ủng hộ mỗi quyết định của chị em tôi. Bà không có quan niệm cần môn đăng hộ đối, không nhìn về thành phần, giai cấp, địa vị xã hội hay hoàn cảnh kinh tế, mà nhìn vào tính cách, tư cách, phẩm chất, đạo đức ở mỗi người. Các con dâu, rể rất cảm phục bà về việc này. Dâu, rể nhà chúng tôi đều xuất phát từ gia đình bình thường, là người nghèo thành thị hay nông dân” – ông Huy vui vẻ cho biết.
GS Nguyễn Văn Huyên làm bộ trưởng, hoàn cảnh gia đình đương nhiên có cái khác so với các gia đình bình thường. Bà Vi Kim Ngọc luôn răn dạy các con rằng địa vị không quyết định các mối quan hệ xã hội, phải sống hòa mình với bạn bè, khiêm tốn, giản dị, đừng xa cách.
"Chị em chúng tôi đều phải phấn đấu, học hành. Đi học ở đâu, học gì, thi vào đâu bố mẹ đều để tự quyết, không can thiệp”.
Có một câu chuyện mà ông Huy coi là bài học lớn đầu đời, là bị “đúp” khi học lớp 5. “Hồi đó tôi mải chơi tem, chơi cờ, chểnh mảng học hành nên bị đúp. Mẹ tôi, vốn được thầy chủ nhiệm gọi là phụ huynh mẫu mực vì là tổ trưởng tổ phụ huynh, luôn quan tâm tới học sinh trong lớp – đã không hề can thiệp. Bố tôi cũng bảo thầy cứ để cho cháu đúp, để cho cháu học thêm, học lại, đó là bài học để cháu rút kinh nghiệm.
Sau đó, bố mẹ tôi cũng nói tôi rất nhiều về sự chểnh mảng, mải chơi nhưng không gay gắt, mà muốn tôi coi đó là bài học trong cuộc đời. Đúng vậy, từ đó, mà tôi bỏ chơi luôn, có ý thức tự răn, rèn mình để thành người có ích cho xã hội như bố mẹ mong muốn”.

|
"Mẹ rất tha thiết các con gái, con trai, con rể, con dâu sống với nhau hạnh phúc như Cha Mẹ, đồng thời các con lại hun đúc truyền thống nếp sinh hoạt cao thượng của Ông Bà cho các cháu rất thương yêu của Ông Bà, hết thế hệ này sang thế hệ khác tiếp bao giờ cũng giữ nếp nhà xứng đáng con cháu của Ông Bà" -trích di chúc của bà Vi Kim Ngọc viết ngày 17/2/1075, 58 ngày sau khi GS Nguyễn Văn Huyên qua đời: |
Một nề nếp gia đình mà bà Vi Kim Ngọc duy trì là cứ sáng mùng 1 Tết con cháu quây quần. Trước bàn thờ tổ tiên, con cháu, cả lớn lẫn bé, báo cáo về kết quả học tập, làm việc của mình trong năm đã qua, về những mong ước của mình trong năm đang tới. Không khí rất vui vẻ, mọi người nhận thức rõ trách nhiệm của mình với gia đình, dòng tộc.
“Đương nhiên, xã hội bây giờ đã khác xưa rất nhiều, nhưng tới giờ anh chị em chúng tôi vẫn gìn giữ được nề nếp này để củng cố trách nhiệm của mỗi người. Chính truyền thống gia đình, trách nhiệm và sự giữ gìn gia phong đã ngăn mỗi người khỏi những hành động không phù hợp, mỗi thành viên sẽ rất cẩn trọng trong công việc, trong ứng xử, không muốn có sai sót, làm ảnh hưởng tới thanh danh gia đình, gia tộc”.
“Nếu đã xây dựng được nề nếp gia đình, các thành viên sẽ đứng vững trước ngọn gió phong ba bão táp của xã hội” – ông Huy cảm động khi nhớ lại những việc làm, những tình cảm mà người mẹ - người thầy đầu tiên đã dành cho cả gia đình mình.
Chi Mai ghi
" alt=""/>Cách “giữ” con của phu nhân Bộ trưởng Giáo dục