Truyện Cho Ngươi Biết Thế Nào Là Bạch Liên Hoa Chân Chính
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trình Diệp không chỉ có chạy ra khỏi nhà,ệnChoNgươiBiếtThếNàoLàBạchLiênHoaChânChílịch âm lịch 2023 còn chạy ra sân trước, triệt để rời xa Lôi gia, rời xa Lôi Tu, tựa hồ như vậy có thể giảm bớt chút cảm giác buồn nôn đáy lòng dâng lên.
—— tựa hồ như vậy có thể tự mình biến những xoắn xuýt trước đây thành hoàn toàn không tồn tại.
Khốn kiếp, khốn nạn, trước đây tại sao cậu muốn suy nghĩ đến... chuyện có thể Lôi Tu không để ý đến tin tức, căn bản là chuyện không thể nào!
Trình Diệp một bên chạy, một bên giơ tay lên lau lau mắt.
666: "Đại Diệp Tử, cậu—— "
Trình Diệp đột nhiên dừng bước, khom người hai tay chống đầu gối, mặt không hề cảm xúc: "Tao không sao."
666 rất lo lắng: Thoạt nhìn căn bản không giống dáng vẻ không có chuyện gì.
Ngày hôm qua đã rất trễ rồi, nó cho rằng Đại Diệp Tử đã ngủ, không nghĩ tới vừa mở dữ liệu liền phát hiện Đại Diệp Tử thẳng tắp nằm ở trên giường, hai con mắt như mắt cá, tròn vo mà trừng trần nhà, cũng không ngại mệt.
Sợ đến mức nó thân là một hệ thống cũng thiếu chút nữa rít gào thành tiếng.
Vốn chỉ nghĩ nếu như là hiểu lầm, hai người gặp mặt nói ra cũng là chuyện tốt, nhưng —— hiện tại làm sao lại như biến thành trận địa rồi, còn nổ rất to nữa.
"Tao không sao, một lúc là ổn rồi." Trình Diệp trực tiếp cự tuyệt 666 an ủi, một bộ dáng dấp không muốn nói chuyện nhiều.
"Haizz, vậy——" Nếu cậu khó chịu liền nói với tôi.
666 trù trừ một chút vẫn không thể nào nói hết lời, dù sao đôi khi cứ im làm bạn bên cạnh cậu là đủ rồi.
Hai người cảm giác vẫn tốt hơn một mình, dù sao nó cũng chỉ là một hệ thống, nói xen vào cũng không hẳn là tốt. Huống chi nó cũng không phải là hệ thống tư vấn tình cảm, nói sai một thôi cũng có khả năng kéo mọi đi xa hơn.
666 gập ghềnh trắc trở mà nói: "Được, nếu cậu muốn dùng tinh võng hoặc là lên mạng liền gọi tôi, tôi sẽ giúp cậu kết nối."
Trình Diệp toét miệng, miễn cưỡng cười cười, lộ ra hai cái răng trắng.
666 nhìn chằm chằm, cảm thấy không hổ là người đẹp, biểu tình lúng túng như thế cũng làm ra được bộ dáng đáng yêu, muốn chụp lại làm kỷ niệm, không có chuyện gì làm có thể lấy ra xoa dịu mắt.
Lôi Tu cũng không đuổi theo, Trình Diệp thất hồn lạc phách lang thang trên đường phố, vẻ mặt hốt hoảng, cũng không biết mình muốn đi đâu, tự nhiên cũng không phát hiện ra phía sau xa xa xuất hiện bóng người đi theo.
Không biết đi bao lâu, Trình Diệp cảm thấy đói bụng, cậu bóp bóp cánh mũi, lại dùng sức ấn ấn huyệt thái dương, ép bản thân bảo trì thanh tỉnh, lúc này mới nhìn xung quanh tìm kiếm nơi có thể lấp đầy bụng.
Hình của cậu sớm đã bị truyền ra toàn bộ tinh cầu trung tâm lúc Lôi Tu thâm tình tuyên bố cậu là dược tề sư của công ty hắn, lúc này ra ngoài một mình vẫn rất nguy hiểm, cho nên cậu không muốn đi quán cơm lớn, chỉ nhìn những bảng hiệu của quán ăn bình dân.
Ngay khi cậu mới vừa chọn được một quán, nhấc chân đang chuẩn bị đi tới, phía sau đột nhiên nhào lên một bóng đen.
"Cẩn thận!" 666 đang chuẩn bị ra tay, Trình Diệp trước tiên kêu lên, "Đừng nhúc nhích!"
666: "?"
666 không dám manh động, nhưng thấy bóng đen kia giơ cái tay bẩn lên bịt miệng Trình Diệp, đau lòng hỏi:"Aaaa, là hắn đừng nhúc nhích, hay là tôi đừng nhúc nhích? Tại sao lại đừng nhúc nhích?"
Còn không đợi Trình Diệp trả lời trên lỗ mũi liền bị một cái khăn che lại, một mùi nồng nặc gay mũi lao thẳng lên đại não, trong nháy mắt Trình Diệp liền rơi vào một mảnh tăm tối, thân thể ngã oặt triệt để không còn ý thức.
666: "..." Tôi nên làm gì đây, lại tiếp tục đừng nhúc nhích à?
Đợi đến khi Trình Diệp lần thứ hai tỉnh lại, bởi vì tác dụng của thuốc cả người cậu mềm nhũn, một chút sức lực cũng không có, giãy giụa đến nửa ngày mới phát hiện mình không chỉ bị hạ thuốc, còn bị trói, giống như một cái bánh chưng!
(责任编辑:Giải trí)
Nhận định, soi kèo Herediano vs Zeledon, 09h00 ngày 27/3: Bệ phóng sân nhà
" alt="“Thú cưng” với khuôn mặt iPhone" />“Thú cưng” với khuôn mặt iPhone
Có người lên tiếng nói: "Anh không biết đó thôi, trên cầu vừa xảy ra một vụ tai nạn ô tô. Liên tiếp bảy vụ va chạm ô tô liên tiếp khiến nhiều người chết".
Một hòn đá khuấy động ngàn con sóng.
Trong phút chốc, niềm khao khát bàn tán cháy bỏng trong lòng mọi người đã vượt qua cái nóng của thời tiết, có nhiều người bắt đầu lên tiếng hỏi thăm về vụ tai nạn xe hơi.
Mặc dù những người này đang nói chuyện bên cạnh Yến Hoa, nhưng anh không hề để ý đến họ mà chỉ nhìn những hàng cây đang khô héo bên ngoài cửa sổ, nhìn hình ảnh phản chiếu của bản thân trên cửa kính xe buýt.
Mái tóc đã bị cắt ngắn bởi cái nóng nên có cảm giác gai ngứa khi chạm vào. Kiểu tóc đơn giản khiến đường nét khuôn mặt của anh trở nên sắc bén và có chiều sâu hơn.
Đôi lông mày sắc sảo và khí chất trẻ trung của anh giống như một con dao không vỏ khiến người ta phải e dè.
Sau khi nhận được cuộc gọi từ tiệm sửa xe, anh vội vã quay về ngay lập tức, cả một quãng đường dài phơi nắng, chiếc áo sơ mi ngắn tay đã trở nên sẫm màu như vừa được giặt xong, thấm đầy mồ hôi.
Đặc biệt là vô vàn những thứ mùi khó chịu trên người xộc vào mũi.
Mùi mồ hôi trên xe, mùi dầu máy trong tiệm sửa chữa, hỗn hợp của tất cả những mùi này khiến bất cứ ai cũng không thể chịu nổi. Nhưng đối với Yến Hoa, tất cả những thứ này dường như đều không hề tồn tại, điều duy nhất hiện ra trong đầu anh đó là cuộc điện thoại thông báo về cái chết của Chu Lệ Vi.
Yến Hoa lấy họ của mẹ mình, người đã chết bởi vì sinh non.
Chu Lệ Vi là cha ruột của anh, lần cuối cùng anh nhìn thấy người đàn ông này đã là một năm trước.
Sau một cuộc cãi vã lớn, Yến Hoa đã bỏ nhà đi và chưa từng trở về.
Không biết đã qua bao lâu, anh nghe thấy một giọng nói rõ ràng lọt vào tai mình.
"Đã đến ga Bệnh viện Nhân dân thành phố. Quý khách vui lòng xuống xe theo trật tự."
Đã đến nhà ga.
Anh bị đám đông chen lấn, dù đã đứng vững trong chiếc xe buýt không ngừng lắc lư nhưng anh vẫn cảm thấy không chân thực, đầu óc anh choáng váng, mỗi bước chân đều như giẫm phải bông.
"Tiểu Hoa, ở đây!"
Đôi mắt tinh tường của giám đốc Lưu đã ngay lập tức nhìn thấy Yến Hoa, vừa hét lớn trong đám người vừa chen vào đến gần anh.
Yến Hoa cụp mắt xuống, im lặng nhìn người phụ nữ đang đi về phía mình.
Giám đốc Lưu có dáng người tròn trịa, uốn kiểu tóc đang thịnh hành nhất hiện nay, là xoăn len hay xoăn lông gà? Yến Hoa không nhớ rõ, anh chỉ biết rằng hầu hết những người phụ nữ hay lái những chiếc xe đắt tiền thường để kiểu tóc như vậy.
"Nhanh lên, muộn quá bọn họ sẽ không cho gặp nữa." Giám đốc Lưu nắm lấy cánh tay Yến Hoa lao thẳng vào trong bệnh viện, anh không biết mình đã leo bao nhiêu tầng, rẽ bao nhiêu vòng. Yến Hoa giống như một con rối bị giật dây, để Giám đốc Lưu kéo anh trong cơn thịnh nộ.
Khoảnh khắc bước vào bệnh viện, một luồng khí lạnh đột nhiên tràn vào trong lòng anh, khiến tay anh không ngừng run lên vì lạnh.
"Đợi đã, bác sĩ, đợi đã!" Cuối cùng ở một góc nào đó, giám đốc Lưu đột nhiên hét lên với vài y tá đang đẩy giường bệnh.
"Để đứa nhỏ này nhìn một chút, đi nhanh đi!" Giám đốc Lưu dùng sức đẩy Yến Hoa về phía trước, anh bị đẩy suýt thì đứng không vững, Chu Lệ Vi đang quấn vải trắng vừa vặn lướt ngang qua. Vì vậy một nửa cơ thể anh đổ gục xuống giường bệnh, mùi thuốc khử trùng của bệnh viện xộc thẳng vào mũi anh.
Nhìn từ góc độ vô tình, dáng vẻ choáng váng vừa rồi của Yến Hoa giống như một đứa con trai đang kìm nén đau buồn, không nhịn được mà đổ gục trước thi thể của người cha vừa mới mất.
Yến Hoa nhìn tấm vải trắng đang che phủ thi thể đang cách mình rất gần, anh vô thức đưa tay ra, muốn nhìn thấy vẻ mặt đã căm hận mình suốt mười sáu năm trời. Ngay khi đầu ngón tay sắp chạm vào tấm vải trắng, anh vội vàng rút tay lại.
Anh không quen ở gần Chu Lệ Vi như thế này.
Mãi cho đến khi chứng kiến cơ thể ngày càng bị đẩy ra xa, anh mới nhận ra rằng cả đời mình sẽ không bao giờ còn cơ hội đến gần Chu Lệ Vi như vậy nữa. Tất nhiên, điều này sẽ làm thỏa mãn mong muốn của người đàn ông này.
Yến Hoa, tốt nhất mày nên đi càng xa càng tốt, đừng khiến tao ghê tởm.
Đây là những lời cuối cùng mà Chu Lệ Vi đã nói với anh. Không ngờ lời tiên tri đã trở thành hiện thực, trên thế giới này không có khoảng cách nào xa hơn giữa sự sống và cái chết.
Chu Lệ Vi không thích Yến Hoa, thậm chí còn vô cùng chán ghét anh.
Mối quan hệ giữa cha con họ không hòa thuận, đây là bí mật được nhiều người biết đến trong gia đình xưởng cơ khí.
Trong mối quan hệ huyết thống, tình yêu là sự tương hỗ và hận thù cũng vậy.
Tương tự, Yến Hoa cũng rất chán ghét Chu Lệ Vi. Chuyện cha con họ cãi nhau là chuyện thường.
Trò hề này cuối cùng đã kết thúc vào ngày Yến Hoa bỏ nhà đi một năm trước.
" alt="Truyện Bị Nhóc Đáng Thương Một Tay Nuôi Lớn Công Rồi" />Truyện Bị Nhóc Đáng Thương Một Tay Nuôi Lớn Công Rồi
Ỷ có vua chống lưng nên Tô Thảo Nhi đi ăn xin còn đỏng đảnh kén chọn, không ngon không ăn, tiền ít không lấy, chuyện này khiến cho gã nhà giàu mới nổi Vương Cẩm Tài trên trấn tức chết.
Vương Cẩm Tài đương nhiên rất tức giận bởi vì đối tượng Tô Thảo Nhi xin xỏ chính là y. Trước đây khi Tô Thảo Nhi tới cửa xin ăn lần đầu tiên, Vương Cẩm Tài thấy người ta mù lòa nên cố ý cho chút cơm thừa canh cặn, còn lấy miếng sắt giả làm đồng xu gạt người.
Nào ngờ đã không đuổi được tên ăn mày này đi mà hắn còn hừ lạnh một tiếng vạch trần mánh khóe của y, Vương Cẩm Tài thẹn quá hoá giận, "Chẳng phải ngươi bị mù sao?!"
"Không sai, ta bị mù, " Tô Thảo Nhi đẩy gọng kính đen trên sống mũi như muốn nhấn mạnh hắn là kẻ mù hàng thật giá thật, "Ngươi có biết tâm nhãn không?"
"Tâm, tâm nhãn?" Vương Cẩm Tài mờ mịt khó hiểu hỏi lại, "Đó là cái quái gì?"
"Chính là cái quái giúp ta phát hiện mọi chuyện thất đức ngươi làm đấy." Tô Thảo Nhi giơ ra cái bát ăn xin vua ban của hắn, "Thấy không? Thánh chỉ đấy nhé. Hoặc là lấy ra hoặc là theo ta đi gặp quan, tố cáo ngươi xem thường Thánh thượng."
"Hả?" Tuy Vương Cẩm Tài là kẻ lắm tiền nhiều của trong làng quê trấn nhỏ này nhưng cũng là đồ nhà quê chưa thấy qua việc đời, chỉ biết quanh quẩn trong mấy mẫu đất. Tội danh lớn như thế dọa y đứng chết trân tại chỗ, bỗng nhiên nghe Tô Thảo Nhi nói tiếp, "Kỳ thật lúc nãy ngươi bỏ cơm thiu vào bát của ta đã là khi quân phạm thượng, còn miếng sắt này cũng là vật chứng rõ ràng để ta cáo trạng."
"Hả?!" Đến mức này cơ à?!
Vương Cẩm Tài há hốc miệng quên cả ngậm lại, đây đâu phải tên ăn mày, rõ ràng là ăn cướp thì có!
"Vậy...... Vậy ngươi muốn thế nào?"
"Ngươi nói xem?" Tô Thảo Nhi cười híp mắt lắc lư cái bát.
Thôi của đi thay người vậy, Vương Cẩm Tài chẳng thể làm gì khác nên đành nhận lấy cái bát định cho hắn thêm chút cơm trắng.
"Khoan đã." Tô Thảo Nhi xua tay, bộ dạng cứ như thể hắn mới là đại lão gia ở đây còn Vương Cẩm Tài chỉ là tên sai vặt.
"Giờ ta không ăn cơm, ta muốn ăn thịt nướng."
"Ngươi nói cái gì?!" Vương Cẩm Tài suýt nữa thì nhảy vọt lên cao, "Nói đùa! Mơ mộng hão huyền! Ngay cả lão gia ta còn không nỡ ăn thịt đâu!"
Điều này lại là sự thật. Vương Cẩm Tài là quỷ keo kiệt nổi tiếng khắp trấn, rõ ràng trong nhà giàu nứt đố đổ vách nhưng một xu cũng không nỡ tiêu, Vương gia chỉ có một lão quản gia ăn không được mấy miếng cơm và một tiểu nha hoàn muốn giảm cân. Hơn nữa nha hoàn ở Vương gia thường xuyên thay đổi, cô nương nhà ai muốn giảm cân thì cứ đến nhà bọn họ làm nha hoàn, chỉ một tháng đảm bảo gầy ngay. Không riêng gì với người khác mà ngay cả Vương Cẩm Tài cũng không nỡ ăn không nỡ mặc không nỡ dùng, keo kiệt tới cực điểm. Y mặc quần áo luôn ít hơn người khác, ăn cũng kém xa người khác, đồ y dùng đều là đồ cũ nhặt về, ngay cả quan tài của cha y cũng mỏng hơn bình thường. Trong vòng trăm dặm không có cô nương nhà nào dám gả cho y, Vương Cẩm Tài còn vui mừng vì bớt được một khẩu phần.
Bớt đi một miệng ăn cơ đấy! Vương Cẩm Tài kích động cảm khái, cái này tiết kiệm được bao nhiêu là tiền. Thế mà bây giờ tên ăn mày chết tiệt này lại đòi mình cho ăn thịt sao? Đùa à, lão gia ta ngay cả vợ cũng không dám cưới mà lại đi nuôi ngươi sao?
"Không được không được tuyệt đối không được!" Vương Cẩm Tài kiên quyết không đáp ứng, đầu lắc như trống bỏi, ai ngờ Tô Thảo Nhi không chịu thua, túm lấy y đòi đi gặp quan.
Không ngờ tên mù này lại mạnh bạo đến thế, Vương Cẩm Tài muốn chạy cũng không thoát, bất đắc dĩ cò kè mặc cả: "Thay bằng rau cải, rau cải nhé?"
"Đậu phụ khô, đậu phụ khô thì sao?"
"Vậy nấm hương, nấm hương được không?"
" alt="Truyện Gã Ăn Xin Mù Bất Hạnh" />Truyện Gã Ăn Xin Mù Bất HạnhKèo vàng bóng đá Israel vs Na Uy, 02h45 ngày 26/3: Khách đáng tin
- Nhận định, soi kèo Chile vs Ecuador, 7h00 ngày 26/3: Gặp khách đang sung
- Smartphone trên xe hơi cần gì?
- Truyện Nguyên Kỷ Nguyên Nhan
- Vì sao HTC “hụt hơi”?
- Kèo vàng bóng đá Bosnia vs Cyprus, 02h45 ngày 25/3: Khách gây thất vọng
- Ý tưởng mẫu iPhone 5 'độc' kiểu dáng quả táo
- Truyện Xuyên Thành Cha Của Nam Chủ
- Loạt máy trạm cấu hình “khủng” của HP sắp được bán
-
Nhận định, soi kèo Thái Lan vs Sri Lanka, 19h30 ngày 25/3: Khó cho cửa trên
Hư Vân - 25/03/2025 04:30 Nhận định bóng đá g ...[详细]
-
Truyện Tiểu Sủng Hậu Dưỡng Thành Ký
...[详细]
-
Những chú “dế” theo phong cách cỗ máy hơi nước ấn tượng
Trong khi trên thế giới, đa phần mọi người đều mong muống có được những sản phẩm mới với phong cách thiết kế hiện đại của tương lai, nghệ sĩ Ivan Mavrovic thì ngược lại, ông lại muốn quay trở về quá khứ, vào thời đại mà động cơ hơi nước vẫn chiếm ưu thế và các thiết bị vẫn còn thô sơ với lớp vỏ sắt, các bánh răng, vòng lên dây cót, ống khói…
Để hiện thực hóa sở thích của mình, Ivan Mavrovic, nghệ sĩ đang sống tại thủ đô Zagreb của Croatia đã “khoác” lớp vỏ cổ điển theo phong cách steampunk lên những chiếc điện thoại quen thuộc, để từ đó biến chúng trở thành những thiết bị công nghệ trong dáng vẻ của cỗ máy hơi nước.
Tuy nhiên, việc xen kẽ của công nghệ hiện đại với thiết kế theo phong cách steampunk cổ điển là điều không hề dễ dàng, đặc biệt là khi Mavrovic vẫn muốn giữ lại các chức năng hoạt động của thiết bị, tuy nhiên Mavrovic vẫn hoàn thành được mục tiêu này một cách hoàn hảo, những chiếc điện thoại được khoác “lớp áo” mới vẫn giữ được các chức năng nghe, gọi và nhắn tin của mình.
Steampunk là cụm từ dùng để chỉ kiểu thiết kế mang phong cách cổ điển của thời kì đầu sử dụng động cơ hơi nước.
Chiêm ngưỡng những chiếc điện thoại hơi nước của Ivan Mavrovic:
Điện thoại với lớp vỏ và các phím bấm bằng sắt, màn hình bằng thủy tinh
" alt="Những chú “dế” theo phong cách cỗ máy hơi nước ấn tượng" /> ...[详细] -
Điện thoại của Mozilla xuất xưởng vào cuối năm
Thử nghiệm hệ điều hành Boot to Gecko trên Samsung Galaxy S IIMozilla và đối tác Telefonica Digital đã đưa ra tuyên bố trên tại Sao Paulo, đồng thời cho biết Brazil sẽ là thị trường đầu tiên đón nhận những điện thoại B2G đầu tiên.
Dự án “B2G” của Mozilla được công bố vào tháng 07/2011, khi công ty này tiết lộ tham vọng xây dựng “một hệ điều hành độc lập, hoàn chỉnh cho web mở” tận dụng HTML 5 – hay nói cách khác, một đối thủ cạnh tranh với Android.
" alt="Điện thoại của Mozilla xuất xưởng vào cuối năm" /> ...[详细] -
Nhận định, soi kèo Liechtenstein vs Kazakhstan, 2h45 ngày 26/3: Tận dụng cơ hội
Chiểu Sương - 25/03/2025 15:30 World Cup 2026 ...[详细]
-
...[详细]
-
...[详细]
-
Phạm Xuân Hải - 25/03/2025 05:25 World Cup 20 ...[详细]
-
- Phù Dong Diệc Hữu Khuynh Thành Sắc.
- Hàn Mặc Tân Thiêm Đại Mặc Hương.
- Nhất Phiến U Tình Nan Tận Hoại.
(Nội dung ba bộ đều độc lập).
Tuy đây là bộ đầu tiên, nhưng vì một số lý do, sau lần đầu đăng, truyện bị lỗi, nay ta sẽ đăng lại từng chương, với tốc độ nhanh nhất có thể. So với bản gốc, bản đăng lại có sửa chữa và thêm bớt rất nhiều tình tiết.
Bộ ba tiểu thuyết được viết chung trên bối cảnh Hoàn Nhan hoàng tộc Đại Quốc với các triều đại nối tiếp nhau.
______________________
Cấp bậc hậu cung:
một Hoàng hậu,
một Hoàng Quý phi,
một nhất phẩm Quý phi,
nhị phẩm Phi (4 vị)
tam phẩm Quý tần (4 vị),
tứ phẩm Tần (4 vị),
ngũ phẩm Quý nhân,
lục phẩm Thường tại,
thất phẩm Tài nhân,
bát phẩm Đáp ứng,
cửu phẩm Ngự nữ,
Trân trọng và hoan nghênh các nàng.
___________________
Tháng sáu, giữa hạ.
Tể Tướng phủ họ Vương, một đêm mưa to gió lớn, đèn lồng treo bên hành lang tả tơi đến thê lương, sấm chớp rạch xé ngang trời.
Vương phu nhân Lã thị cùng bồi đoàn hạ nhân ngồi trong chính phòng ấm áp, đối lập với cảnh tượng bên ngoài, phía nhĩ phòng, có mùi máu tanh tưởi xộc lên, hòa với thanh âm nữ nhân nhọc nhằn đau đớn.
Trước cửa, gã sai vặt mặc áo tơi, nước chảy ròng ròng, hắn đưa một phụ nhân đến, người này vì giữa đêm đội mưa nên đầu tóc rối bù, gương mặt nhợt nhạt, trông rất thê thảm, vừa vào phòng còn run rẩy đã quỳ sụp xuống dưới chân Lã thị:
- Phu nhân! Nô tì họ Trần, trước đây là ở thôn trang!
Lã thị thoạt nhìn còn rất trẻ, chỉ gần ba mươi tuổi, lại được bảo dưỡng tốt, nên không khác gì vừa mới đôi mươi. Dưới gối đã có một con trai nối dòng - Đại thiếu gia Vương Phong, được hơn mười tuổi.
Lã thị cũng đang mang thai, bụng cao vượt mặt, chính là sắp đến kì sinh nở, nhưng đêm nay lại bị một thiếp thất chiếm mất uy phong, nói không ghét cay ghét đắng thì thật không phải.
Lã thị lạnh nhạt giọng điệu, còn có chút uy hiếp:
- Ngươi đến đây thì ắt hẳn quản gia cũng đã dặn dò. Ta không nói nhiều nữa, ngươi chỉ cần nhớ kĩ, nếu Tú thị trong phòng kia sinh nữ nhi thì giữ lại, nếu sinh nam tử... thì do số ả ta không tốt, thai yếu thân vong.
Lã thị cũng đã cẩn thận tính toán, Tú thị kia vào phủ bảy tháng thì đã khai hoa, nếu thật sự có mất mạng cũng không phải chuyện gì hiếm lạ.
Lã thị phân phó xong xuôi được tì nữ nâng đỡ rời khỏi phòng, lại cẩn thận để một tì nữ tâm phúc khác canh cửa Tú thị.
Trần thị lau nước mưa qua loa dính trên người ướt nhèm nhẹp, theo hướng ngược lại đi vào nhĩ phòng. Trên giường là một nữ tử trông chừng hơn hai mươi tuổi, gương mặt vô cùng thanh lệ xinh đẹp, chỉ là dung hoa thất sắc đang quằn quại chuyển dạ, từng cơn đau đớn.
Ngoài trời vẫn mưa.
Lã thị cẩn thận đi ngang qua hành lang dài hẹp, tì nữ phía sau nhìn quanh lại tiến lên một bước, tay nâng thạp gỗ:
- Phu nhân, thuốc thúc sinh đã chuẩn bị xong!
Lã thị hừ nhẹ, trong phủ còn chưa có nữ nhi nào, nếu Tú thị kia sinh ra trước, cho dù là nam để tranh gia tài hay nữ chiếm lấy vị trí trưởng đều thật không tốt. Lã thị hít một hơi sâu, lẳng lặng nhìn chén thuốc đen đặc bốc khói nghi ngút, Lã thị cắn răng, một hơi uống hết, vừa vuốt ngực vừa nhìn cận nữ bên cạnh:
- Mau, đi báo với lão gia, nói rằng ta trên đường thăm nom Tú di nương quay về thì trượt ngã...
Lã thị vừa hồi viện thì vỡ ối, thân váy ướt một mảng lớn, cơn đau bụng ập đến, biết mình sắp sinh, liền cho người truyền các ma ma bà đỡ đã chuẩn bị sẵn.
Bên viện Vương phu nhân tấp nập huyên náo. Bên kia Tú thị vắng vẻ cô quạnh.
Tú thị được trời thương, chẳng mấy chốc trong phòng sinh đã có tiếng trẻ con khóc ré lên.
Là nam hài.
Trần thị vừa ôm đứa bé chưa cắt dây rốn vừa sợ hãi, lần đầu tiên bị ép buộc phải giết chết một đôi sinh mạng, trong lòng không khỏi lo lắng cùng sợ hãi, tay run run định nhét vàng vào bụng Tú thị thì lại thấy một chỏm tóc đen lòi ra.
Trần thị ngạc nhiên cực độ, thì thầm:
" alt="Truyện Quân Tâm" /> ...[详细]
Kèo vàng bóng đá Laci vs Elbasani, 21h00 ngày 26/3: Đối thủ yêu thích
Samsung có thể bồi thường hàng triệu USD vì TV lỗi
Thông báo được Samsung đưa ra trên trang chủ của hãng tại Mỹ.Trên trang chủ của Samsung tại Mỹ, hãng này vừa đưa thông báo cho biết đã đồng ý để giải quyết các khiếu nại từ vụ kiện diễn ra vài năm trước liên quan đến việc người dùng tại Mỹ khiếu nại nhiều TV của hãng gặp lỗi. Theo thông tin mà nhà sản xuất TV Hàn Quốc đưa ra, nếu như người dùng sử dụng các mẫu TV của hãng được sản xuất trước năm 2009 và gặp hiện tượng như không lên hình, chuyên kênh chậm trễ hay xuất hiện âm thanh lạ... thì họ có thể liên lạc với Samsung để giải quyết. Các dòng TV gặp lỗi bao gồm từ LCD cho tới Plasma lẫn DLP.
" alt="Samsung có thể bồi thường hàng triệu USD vì TV lỗi" />
- Nhận định, soi kèo Bolivia vs Uruguay, 3h00 ngày 26/3: Lên cao ngộp thở
- Truyện Tiểu Soái Ca, Tớ Nhìn Trúng Cậu Rồi
- Trên tay iPad mới
- So sánh iPhone 4S và Droid Razr Maxx
- Nhận định, soi kèo Indonesia vs Bahrain, 20h45 ngày 25/3: Khác biệt vị thế?
- Nhiều lý do để hy vọng iPad sẽ giảm giá chỉ còn 199 USD
- Truyện Cô Bạn Gái Ngọt Ngào Của Thiếu Gia Nhiều Tiền