Trong làng chạy "phủi",àngtraingườiMôngvàhànhtrìnhđibộxuyênViệtđồkết quả bóng đá italia Thào Quang Khải là cái tên xa lạ. Chàng trai người dân tộc Mông mới chỉ biết đến đi bộ và chạy từ năm 2019.
Tố chất đặc biệt giúp Khải chỉ mất 2 tháng tập luyện, trước khi bước vào cuộc chinh phục đầu tiên ở giải chạy được đánh giá là khó nhằn nhất Việt Nam: Vietnam Mountain Marathon 2020.
Hành trình 100km xuyên đêm tại vùng núi Sapa được Khải hoàn thành khiến giới chạy "choáng váng". Thông thường, một người mới chạy cần 6 tháng tới 1 năm tập thể lực để chạy marathon (42km), nhưng chàng trai 25 tuổi lại vượt qua mọi giới hạn và quy luật để về đích ngon lành.
Thào Quang Khải về đích ở giải chạy địa hình 100km tại Sapa
Đó là giải đấu mà Quang Khải muốn là bài test, để anh chuẩn bị cho một giấc mơ ấp ủ thực hiện trong nhiều năm: Đi bộ xuyên Việt.
"Tôi tập luyện 2 tháng, ban đầu chỉ là chạy 5-10km, sau đó tăng dần khối lượng trước khi quyết định tham dự giải chạy địa hình 100km ở Sapa. Đó là giải đấu mà tôi đặt mục tiêu phải vượt qua, để hướng tới một cuộc thử thách đặc biệt là xuyên Việt", Thào Quang Khải chia sẻ.
Những ngày tháng rong ruổi xin ăn, xin ngủ
Hơn 1 năm trước, ngày 18/4, Thào Quang Khải bắt đầu những bước chân đầu tiên trên hành trình chinh phục thử thách đi bộ xuyên Việt. Từ đất Mũi Cà Mau, chàng trai người Mông háo hức lên đường mà không tưởng tượng ra vô vàn khó khăn đang chờ đợi mình ở phía trước.
Chuyến đi bộ xuyên Việt có thử thách đặc biệt. Toàn bộ hành trình của Khải đều phải dựa vào khả năng sinh tồn của bản thân, và đặc biệt là tài... xin ăn, xin ngủ.
Quang Khải khởi hành từ đất Mũi Cà Mau
"Tôi mang theo một ba lô đựng chai nước 2l, 4 bộ quần áo mỏng, 2 điện thoại để quay chụp, 1 pin dự phòng. Tôi không có đồng nào trong người. Trên đường, tôi phải xin ăn, xin ngủ, có những hôm lên đường với cái bụng đói meo, còn ngủ thì thường xuyên ở ngoài đường, ngoài hiên nhà hay nằm võng",Quang Khải kể lại.
Là một chàng trai dân tộc rất chất phác, chân thành, nhưng Khải không phải lúc nào cũng xin được bữa ăn hay chỗ để ngủ. Một phần khi đó đang là mùa dịch, phần vì nhiều người dân không tin tưởng vào người lạ.
Ngủ lấy sức sau 7-8 tiếng đi bộ từ 4h sángQuang Khai xin ăn, ngủ ở nhà người dân
"Những lúc không được giúp đỡ, tôi buồn và hụt hẫng vô cùng, cảm thấy thật trống vắng, cô đơn. Nhưng cũng có những người dân rất tốt bụng. Ở Hậu Giang, Bạc Liêu, Vĩnh Long... tôi thậm chí còn được đón về nhà ngủ, nên lại có động lực để bước tiếp", Khải nói.
Quang Khải cho biết, hành trình đi bộ của anh từ Cà Mau ra Hà Nội hết 53 ngày, với hơn 2.300km. Khải chọn cung đường ven biển để được thoả niềm đam mê khám phá miền đất mới.
Nhưng cũng có những cung đường khiến chàng trai người Mông suýt phải bỏ cuộc như đường đèo, đường nhiều nắng gió không một bóng cây. Những lúc đó, Khải đã phải đấu tranh "dừng lại hay bước tiếp", và anh luôn quyết định không bao giờ đầu hàng khó khăn.
"Mỗi ngày tôi lên đường vào 4h sáng, đi bộ tới 11h trưa. Buổi chiều tôi đi từ 14h tới 18h, mỗi ngày đi khoảng 60km. Điều quan trọng ở những chuyến đi này là mình phải định vị được nơi nào có nhà dân để nghỉ qua đêm", Quang Khải cho biết.
Thào Quang Khải đi mất gần 2 tháng, thay hai đôi giày và sút 5kg, nhưng anh được trải nghiệm cung đường tuyệt vời và nhiều thử thách từ đất Mũi Cà Mau tới Thủ đô.
Hành trình ấy có nhiều sự chê bai, nghi ngờ, nhưng cũng có không ít sự động viên, khích lệ, giúp chàng trai Bắc Hà hoàn thành hơn 2/3 chặng đường đi dọc miền tổ quốc.
Điểm cuối Lũng Cú và thông điệp cho các bạn trẻ
Sau hơn 1 năm ảnh hưởng bởi dịch Covid-19 và nhiều lý do khác, Thào Quang Khải thực hiện nốt giấc mơ đi bộ xuyên Việt với cung đường Hà Nội-Hà Giang. Đây là chặng thử thách nhất với phần lớn đường đồi núi, vì thế Khải có sự chuẩn bị kỹ hơn.
Phút thư giãn của Quang Khải bên một bờ biển đẹp
"Do dịch được kiểm soát nên lần này tôi đi chậm để khám phá và lan toả niềm đam mê của mình với người dân Việt Nam. Tôi chọn ngày đẹp 19/8 để xuất phát từ Hà Nội và quyết tâm có mặt ở cột cờ Lũng Cú tại Hà Giang sau đó 1 tháng. Dĩ nhiên đây vẫn là chuyến đi 0 đồng",Quang Khải cho biết.
"Dù hành trình chưa kết thúc, nhưng tôi rất tự hào khi mình là người dân tộc đầu tiên đi bộ xuyên Việt. Ngoài niềm đam mê khám phá và thử thách bản thân, thông điệp mà tôi muốn gửi tới mọi người sau chuyến đi này chính là đừng lãng phí tuổi trẻ.
Cột cờ Lũng Cú (Hà Giang) là điểm cuối trong hành trình đi bộ xuyên Việt của Thào Quang Khải
Người dân tộc Mông lấy chồng, lấy vợ sớm lắm, từ 13 tuổi. Tôi muốn các bạn trẻ hãy dấn thân, đối mặt với thử thách, mở mang kiến thức bởi thế giới bên ngoài luỹ tre làng rất rộng lớn", Thào Quang Khải nói lời gan ruột của mình.
Sau đi bộ xuyên Việt là… chứng khoán Năm 2014, Thào Quang Khải xuống Hà Nội học Cao đẳng Nghề và làm thêm ở một xưởng sửa chữa ô tô. Chăm chỉ làm việc, mỗi tháng Khải có thể gửi tiền về cho mẹ ở quê. Là người ham học và khám phá những điều mới lạ, chàng trai người Mông cho biết anh rất thích nghiên cứu về chứng khoán và sẽ đầu tư để thử sức trong tương lai.
Người dân chờ còn chủ đầu tư hết lý do này đến lý do khác để trì hoãn việc triển khai dự án. Sau nhiều năm rơi vào cảnh đắp chiếu và đổi chủ, ngày 1/7/2015, TP Hà Nội đã có Quyết định số 3054/QĐ - UBND về việc giao Tổng Công ty 36 (TCT, thuộc Bộ Quốc phòng) tiếp tục làm chủ đầu tư của dự án.
Tuy nhiên, nhiều cư dân nhà B6 Giảng Võ vẫn băn khoăn, nghi ngại không hiểu lần này TCT 36 có đảm bảo tiến độ xây dựng nhà để người dân sớm ổn định cuộc sống hay không?
Về việc thực hiện dự án ông Nguyễn Hồng Lợi cho biết, với tinh thần TP động viên và TCT với tinh thần vì người dân chúng tôi một lần nữa làm chủ đầu tư.
Tuy nhiên TCT làm chủ đầu tư phải yêu cầu TP tạo cơ chế đặc thù để bảo tồn vốn. Do đó có yêu cầu thay đổi một số công năng thiết kế tòa nhà. Nguyên trạng là 22 tầng gồm 3 tầng thương mại và 19 tầng ở trong đó 16 tầng là bố trí tái định cư còn 3 tầng thì không thể bù nổi do gần 1000 tỷ đầu tư vào dự án được nên TCT xin lên 28 tầng. Hiện nay chưa có quyết định về vấn đề này.
Với những đề xuất trên, nhiều người dân nhà B6 Giảng Võ vốn đang phải thuê nhà trong 6 năm qua e ngại việc xây dựng sẽ khó được thực hiện khẩn trương, bởi những đề xuất này sẽ khiến các cấp có thẩm quyền tốn nhiều thời gian xem xét, cân nhắc trước khi quyết định.
Cư dân chung cư cũ tứ tán
Chuyện của cư dân B6 Giảng Võ cũng là chuyện của cả ngàn khu chung cư cũ được khởi động ở Hà Nội thời gian qua nhưng vẫn dậm chân tại chỗ vì chưa có hướng đi. Thống kê cho thấy trong tổng số hơn 1.100 khu chung cư cũ ở Hà Nội mới chỉ có 68 khu được chỉnh trang tương đương 6% còn trên cả nước tỷ lệ này chỉ được 2%. Thiếu chế tài xử lý chây ì nên giấc mơ về một chung cư cũ được cải tạo với nhiều hộ dân sinh sống tại các dự án chung cư cũ.
Dự án cải tạo chung cư B6 Giảng Võ đã kéo dài 11 năm, cư dân B6 sống trong cảnh đi thuê nhà trong suốt 6 năm trời ròng rã nhiều người đã không thể đợi đến ngày về nhà. Sẽ có bao nhiêu cư dân B6 “chờ đón được ngày vui” như tựa đề bài thơ ông Kính đã viết trong những ngày đầu xuân Ất Mùi gửi đến bà con nhà B6 Giảng Võ?
Mơ ước trở về ngôi nhà của chính mình
Trước sau, vị đại diện của cư dân B6 Giảng Võ làm tất cả chỉ với mong muốn dự án sớm được hoàn thành và người dân được trở về ngôi nhà nơi thực sự là chốn an cư của mình. Bởi hơn hết ông và toàn thể cư dân B6 đã quá thấm thía cảnh vạ vật thuê nhà trong suốt 6 năm qua.
Theo cư dân ở đây, ngoài một số rất ít hộ dân được ở nhờ nhà bà con họ hàng, còn lại đều phải đi thuê nhà, cuộc sống tạm bợ, vất vả…Gia đình bà Lộc đã phải chuyển nhà thuê đến 4 lần. Với họ, may mắn đôi khi chỉ đơn giản là có số lần chuyển nhà ít hơn.
Vì thế ước mong lớn nhất khi bước vào tuổi gần đất xa trời là được về sinh sống trong ngồi nhà của chính mình. Thế nhưng nhiều người đã không thể đợi đến ngày về nhà trong đó có vị trưởng ban đại diện.
Sau “Cuộc đối thoại cuối cùng trước cái chết của đại diện dân cư B6” ngày 13/8 với đại diện TCT 36, theo lời ông Lợi, 2 bên thống nhất phối hợp để thực hiện dự án cho người dân. “Khoảng 16h5’, các bác về tôi có hỏi các bác đi phương tiện gì thì bác bảo anh Cầu chở tôi. Tôi có nói bác già rồi cháu sẽ đưa xe ô tô chở bác về. Bác bắt tay nói rằng cảm ơn. Bác bắt tay tôi bác xúc động quá và ngã ra sau như kiểu ngất và ra đi”, ông Lợi kể lại.
Chưa thể bắt đầu quá trình hợp tác với TCT 36 khi đơn vị này quay lại làm chủ đầu tư, cái chết của ông Kính đã khép lại hành trình gần 10 năm đại diện cho cư dân đi tìm đường xây nhà cho B6 Giảng Võ. Nhưng với mấy trăm cư dân ở đây hành trình về nhà vẫn còn tiếp tục trong chờ đợi.
Phong Vân
Cuộc đối thoại cuối cùng trước cái chết của đại diện dân cư B6" alt="Số phận 11 năm lận đận của nhà B6 Giảng Võ" />
...[详细]
Đương kim Miss World, Karolina Bielawski, tham dự sự kiện đấu giá vương miện của Mai Phương. Ảnh:BTC.
Năm 2018, Phương Khánh đăng quang Miss Earth nhưng khi trở về Việt Nam cô không được mang theo vương miện. Người đẹp lý giải vương miện có giá trị lớn nên không thể rời Philippines nếu không có sự đồng hành của chủ tịch cuộc thi. Theo Phương Khánh, đáng lẽ cô đội vương miện bản sao nhưng ban tổ chức không chuẩn bị kịp.
Tại Việt Nam, mỗi cuộc thi cũng có quy định riêng về vương miện. Với Hoa hậu Việt Nam, trước năm 2008, ban tổ chức trao vương miện một lần vĩnh viễn cho người đăng quang. Từ 2008 đến 2012, vương miện được chế tác tỉ mỉ và có giá trị lớn hơn nên được trao bằng hình thức luân lưu. Kể từ 2014, mỗi năm, đơn vị tổ chức ra mắt một vương miện riêng biệt với những nguồn cảm hứng khác nhau và vật phẩm giá trị được tặng cho hoa hậu.
Với Hoa hậu Hoàn vũ Việt Nam, thông thường hoa hậu cũng phải trả lại vương miện cho ban tổ chức sau khi kết thúc thời gian đương nhiệm. Năm 2019, H'Hen Niê là trường hợp đặc biệt, được ban tổ chức tặng lại vương miện trị giá 2,7 tỷ đồng để ghi nhận thành công của cô tại đấu trường quốc tế Miss Universe.
(Theo Zing)
" alt="Hoa hậu có được phép bán vương miện như Mai Phương?" />
...[详细]