Trong lòng tôi có chút lấn cấn về khí phách đàn ông có bao nhiêu phần trăm ngự trị trong con người anh. Tuy nhiên thú thực thời điểm đó, cả hai đã mặn nồng nhiều lần cùng nhau. Tôi không đủ dũng cảm buông bỏ nên bản thân cứ quẩn quanh bên mối tình với Trung, ngay cả khi biết anh chẳng phải người đàn ông khẳng khái, thông thoáng.
Ảnh: H.A |
Nhưng chính sự thiếu bản lĩnh không dám buông bỏ người đàn ông ấy đã khiến tôi nhận hậu quả nhỡn tiền. Khi ngày càng đi sâu vào mối quan hệ cùng Trung, tôi càng ngỡ ngàng khi khám phá bản chất con người anh. Sự tủn mủn, tính toán chi li lẽ ra không nên hiện hữu nơi một người đàn ông, nhưng lại thể hiện quá nhiều nơi Trung. Không muốn lún sâu hơn vào mối quan hệ, tôi thẳng thắn nói lời chia tay.
Nhưng mọi sự không hề đơn giản như tôi suy nghĩ ban đầu.Trung lạnh lùng chìa ra cho tôi cuốn sổ "ghi chép tình phí". Theo đó ngày giờ, số tiền cụ thể trong từng lần hai người hẹn hò thời còn mặn nồng được Trung ghi chép cẩn thận. Anh ta nói trong tình yêu nam nữ bình quyền, thế nên chi phí trong thời gian yêu đương chia đôi, tôi chịu một nửa.
Cay đắng chấp nhận những con số Trung ghi chép trong từng sự kiện ấy là đúng, tôi cố gắng gom góp số tiền để trả lại cho anh, không thiếu một đồng. Con số không hề nhỏ, lên tới 20 triệu. Thú thực thời điểm ấy bản thân không thể một lúc lo đủ. Tôi đã phải cầu viện tới bố mẹ, bạn bè, những mong 'tiền bạc phân minh, ái tình dứt khoát' với kiểu đàn ông ấy.
Bạn bè ngạc nhiên thấy tôi có lúc lại sa lầy vào chuyện tiền nong đến mức như vậy. Vì xấu hổ, tôi đã phải lấp liếm rằng vay tiền để lo đóng học phí và học thêm ngoài, tuyệt nhiên không dám hé lộ sự thật. Tôi cảm thấy quá đắng đót khi lâm vào tính huống 'con nợ' ngay chính người từng có thời gian dài gắn bó mặn nồng với mình. Nếu để bạn bè biết sự thật, tôi xấu hổ không dám ngẩng mặt lên nữa.
Khi chuyện tiền nong mới lo lót xong, tôi cũng chưa thể thoát khỏi vòng vây tình ái của anh ta. Trung nói nếu bất cứ khi nào anh ta có nhu cầu, chỉ cần alo một tiếng là tôi phải có mặt để đáp ứng theo những gì anh ta muốn. Nếu tôi cự tuyệt không sao, nhưng sẽ phải nhận quả đắng ngay tắp lự.
Những bức ảnh nóng anh lén chụp tôi thời còn mặn nồng, cả những clip ái ân của hai người, anh sẽ công khai lên mạng xã hội để tôi không còn cơ hội ngẩng mặt lên với đời được nữa. Tôi như người lâm vào hố sâu của sự tuyệt vọng. Không đủ niềm tin chia sẻ những khó khăn đang lâm phải với bố mẹ, tôi đã làm một việc hoàn toàn dại dột là nghe theo những yêu sách của hắn ta.
Thời gian chia tay Trung cũng đã lâu nhưng cuộc sống tôi lâm vào vũng bùn lầy nhơ nhớp vì trở thành 'nô lệ tình dục' cho hắn. Tôi không còn đủ thời gian tâm sức để tiến tới một mối quan hệ với ai khác. Điều quan trọng nhất, tôi đã hoàn toàn mất niềm tin vào một nửa còn lại của thế giới, mất niềm tin vào tình yêu thực sự trên thế gian này.
Dọa báo công an và đưa chân tướng đốn mạt của hắn ra ánh sáng, thú thực không phải tôi không nghĩ tới. Nhưng vì lấn cấn với suy nghĩ 'Trạng chết Chúa cũng băng hà' nên tôi không dám cư xử mạnh tay. Sợ hãi tưởng tượng ra cảnh một sáng mai thức dậy, hình ảnh riêng tư của bản thân bị tung đầy rẫy trên mạng xã hội làm tôi rùng mình chùn bước. Với kiểu người như Trung, tôi tin là hắn dám nói dám làm.
Xin bạn đọc hãy cho tôi lời khuyên sáng suốt để thoát khỏi tình trạng tồi tệ này.
Gặp tôi lần đầu, mẹ chồng tương lai săm soi tôi từ đầu đến chân rồi “phán” 3 câu làm tôi cảm thấy không thể chịu đựng nổi.
" alt=""/>Trở thành nô lệ tình dục vì sợ người yêu cũ tung ảnh nóngMới đây, bà nhận được cuộc gọi của một người phụ nữ giữa đêm khuya, giọng hốt hoảng, nói câu được câu mất: ‘Tôi bị chồng bóp cổ. Tôi rất sợ. Mong chị giúp tôi’.
Đến khi được bà Hoa trấn an, chị mới giới thiệu mình tên Liên, 40 tuổi, làm kinh doanh tự do ở Biên Hòa, Đồng Nai. Anh Quân chồng chị là người chồng thành đạt nhưng có tính hay ghen, dù vợ không ngoại tình.
![]() |
Thạc sĩ tâm lý Lê Thị Minh Hoa. Ảnh: P.T. |
Làm kinh doanh nên chị thường phải giao tiếp với nhiều khách hàng, trong đó có cả nam và nữ. Mỗi lần đi đâu, làm gì chị phải nói điểm đến cho chồng biết.
Anh Quân cài thiết bị theo dõi trên đồng hồ đeo tay của vợ. Khi được vợ báo địa điểm, anh tra thông tin trên mạng xem nơi vợ đến cách nhà bao nhiêu km để căn giờ. Nếu vợ đi vượt quá, anh gọi liên tục để hỏi: đi đâu, làm gì, đi với ai, bao giờ về nhà…
Đêm đến, vợ chồng nằm ngủ bên nhau nhưng anh Quân hay mơ vợ ngoại tình rồi quay sang bóp cổ vợ. ‘Anh ấy cứ xin lỗi rồi tiếp tục. Tôi không muốn bỏ chồng, nhưng không biết phải làm sao để anh ấy không còn làm chuyện đó nữa’, chị Liên nói qua điện thoại.
Bà Hoa cho biết, trường hợp của anh Quân là bị bệnh ghen hoang tưởng, một chứng rối loạn tâm thần. Những người bị bệnh này thường ghen bạn đời từ những việc nhỏ nhặt và có những hành động kiểm tra, theo dõi ráo riết, hành hạ, đe dọa, đay nghiến, khủng bố bạn đời. Tuy nhiên, họ không nhận ra mình đang bị bệnh, nhất là nam giới.
Bà đặt câu hỏi với chị Liên: ‘Chị đã làm những gì để chồng hiểu mình hơn, bớt hoang tưởng hơn?’. Chị Liên khăng khăng: ‘Tôi không ngoại tình, không gặp gỡ, giao tiếp với người khác giới. Hết giờ làm tôi về nhà. Nếu như trước đây, đi ra ngoài tôi trang điểm, mặc đồ đẹp thì giờ tôi bỏ hết. Vậy mà anh ấy cứ ghen’.
Thạc sĩ Hoa cho biết, việc chị Liên gạt bỏ những sở thích, niềm vui và các mối quan hệ bên ngoài để chứng minh với chồng mình không ngoại tình là chưa khéo léo, có khi làm chồng thêm nghi ngờ. Cứ thế, làm cuộc hôn nhận trở nên nặng nề hơn. Cách tốt nhất là phải làm sao để anh Quân nhận ra mình đang bị bệnh. ‘Tôi khuyên chị ấy tìm cách đưa chồng đi gặp bác sĩ tâm lý’, vị chuyên gia nói.
Nghe lời khuyên, chị Liên nói với chồng: ‘Cuối tuần, em có hẹn gặp khách hàng ở TP.HCM. Phía họ có chồng đi theo nên em muốn anh đi cùng’. Nghe vợ nói vậy, anh Quân đồng ý.
Gặp thạc sĩ Hoa, anh Quân ban đầu mặt đỏ vì ngại. Khi được bà Hoa khéo léo gợi chuyện, anh từ từ tâm sự những chuyện mình đang gặp phải.
Anh kể, trước khi cưới chị Liên, anh yêu một người con gái. Họ sống thử từ khi còn là sinh viên và dự tính, ra trường, ổn định công việc sẽ làm đám cưới.
Thế nhưng, mọi chuyện không như ý. Không chỉ sống với anh, cô gái kia còn có quan hệ với người khác. Biết chuyện, anh sốc. Khi gặp và cưới chị Liên, anh luôn nghĩ, mình sẽ bị phản bội.
Khoảng hơn năm nay, công ty anh hoạt động đi xuống làm anh thường căng thẳng và buồn chán. ‘Tôi liên tục bị mất ngủ. Chợp mắt được một lúc, tôi cứ mơ thấy vợ bỏ ba cha con tôi đi lấy chồng khác. Tôi sợ mất cô ấy’, anh nói.
Theo thạc sĩ Hoa, hiện nay, số người bị bệnh ghen hoang tưởng như anh Quân đang tăng lên. Có rất nhiều nguyên nhân khác nhau, trong đó, nguyên nhân phổ biến nhất là căng thẳng, mất ngủ, từng bị phản bội tình cảm… Người bị bệnh này rất dễ chuyển nặng, mất kiểm soát hành vi.
Vị chuyên gia khuyên, với những người có chồng và vợ như anh Quân thì nên khéo léo tìm hiểu nguyên nhân, đừng cố chứng minh mình không ngoại tình. Cách tốt nhất là nên khéo léo gợi chuyện để người kia nói ra nguyên nhân và các buồn bực, lo âu của mình.
Ông Minh có bồ khi hai vợ chồng ly thân, chờ ngày ra toà ly hôn. Sợ chồng cưới vợ mới sẽ phải chia tài sản, bà Bích tìm mọi cách đưa chồng vào bệnh viện tâm thần.
" alt=""/>Nữ doanh nhân Đồng Nai cầu cứu vì bị chồng ghen tuông giữa đêmThái độ không mấy mặn mà của anh là bởi tôi thua kém anh về mọi mặt. Anh đồng ý qua lại với tôi chỉ những khi buồn chán, không ngờ tôi lại có thai.
Không ngoại hình, gia đình khó khăn, khi về nhà anh làm dâu, tôi cũng không có công ăn việc làm ổn định. Tôi chỉ có tình yêu chồng tha thiết, gần như là tôn thờ.
Bởi vậy như một lẽ thường tình, tôi bị gia đình anh coi khinh ra mặt. Nếu không có cái thai trong bụng, e rằng đám cưới cũng chẳng diễn ra. Ý thức được việc đó, khi về nhà anh, tôi ra sức làm lụng từ việc lớn đến việc bé. Tôi cố gắng chiều lòng tất cả mọi người trong gia đình, từ bố chồng, mẹ chồng đến cả đứa cháu chồng.
Nhưng những nỗ lực của tôi như muối bỏ bể. Mọi điều tốt tôi làm, họ coi như lẽ đương nhiên nhưng chỉ một việc tôi sai, họ chì chiết tôi suốt ngày. Ngay cả chồng cũng quay lưng với tôi.
Khi con chưa chào đời, anh đã nhắn tin tán tỉnh những cô gái khác. Khi con đầy tháng, anh công khai hẹn hò một cô gái làm cùng công ty. Anh còn ngang nhiên dẫn người ta về nhà ăn cơm. Tôi phản ứng, anh chửi tôi không tiếc lời và phũ phàng: ‘Không ở được thì dọn đồ mà đi’. Thương con, tôi nín nhịn.
Bố mẹ chồng coi chuyện đó như một lẽ thường tình. Đỉnh điểm khi anh dẫn cô gái khác về ngủ trên chiếc giường hai vợ chồng, tôi không chịu được đã làm đơn ly hôn.
Nhà chồng thấy tôi dọn đồ đi như trút được gánh nặng. Chưa bao giờ họ coi tôi là con, cháu trong nhà. Với con tôi cũng vậy, họ hi vọng cháu trai nên chào đón, khi biết là cháu gái họ ngoảnh mặt đi.
10 năm sau đó, cuộc sống 2 mẹ con tôi không hề dễ dàng. Con đau ốm cũng chỉ có hai mẹ con chăm nhau. Tôi vừa phải gửi con cho một bà hàng xóm trông hộ vừa tất tả đi làm. Những ngày mẹ tan ca về muộn, con khóc cạn nước mắt… Nhà nội không một lời hỏi han.
Sau khi chúng tôi ly hôn chưa bao lâu, chồng cũ liền đi lấy vợ mới.
Gia đình anh ta có tiền nên lấy ngay một cô vợ xinh đẹp, chưa qua một lần chồng nào. Cô ta đẻ cho anh đứa con trai kháu khỉnh. Anh thường đưa mẹ con cô ta đi ăn uống, mua sắm, du lịch… đăng hình thỏa thích trên mạng. Trong khi đó, mẹ con tôi phải vay tiền chạy ăn từng ngày.
Nhưng rồi những sóng gió cũng dần trôi qua. Tôi chăm chỉ làm việc và được nhấc lên chức tổ trưởng nên đồng lương khá hơn. Có ít tiền tôi làm một cuốn sổ tiết kiệm cho con gái. Tôi cũng có mua cho mình mảnh đất be bé, tháng sau sẽ cất nhà để hai mẹ con thôi cảnh ở trọ.
Con gái càng lớn càng ngoan. Cháu thương mẹ và rất chăm học. Vết thương ngày cũ dù đã lành nhưng tôi vẫn chưa thể mở lòng với ai. Tôi dặn mình, đã một lần sai lầm không thể có lần hai.
Thế mà tối qua, mẹ chồng cũ gọi điện cho tôi. Cuộc trò chuyện kéo dài suốt mấy tiếng đồng hồ. Từ ngày tôi ly hôn chồng đến nay đây là cuộc trò chuyện dài nhất giữa con dâu và mẹ chồng.
Ban đầu bà hỏi han tình hình 2 mẹ con tôi. Sau đó bà kể chuyện gia đình bà. Qua cuộc điện thoại tôi mới biết, chồng cũ của tôi mắc bệnh u não, bác sĩ nói anh ta không còn sống được bao lâu.
Nay anh có nguyện vọng muốn gặp lại con gái cũ, nối lại tình cảm bố con. Mẹ chồng tôi khóc trong điện thoại rất nhiều, bà nói gia đình bà có lỗi với tôi, mong tôi bỏ qua chuyện cũ cho anh được gặp con gái.
Bà cũng kể, anh và vợ mới sống với nhau không hợp, họ ly thân cách đây 2 năm. Do mâu thuẫn nên người vợ hai của anh cũng cắt đứt liên lạc và không còn cho con qua lại với bố.
Vết thương ngày cũ tưởng như đã nguôi ngoai nhưng một lần nữa lại thức dậy trong tôi. Cảnh tượng ngày xưa mẹ con tôi bị hắt hủi, phải rời khỏi căn nhà đó trong nước mắt như thước phim quay trở lại.
Tôi không thể nào quên nhưng nay người ta ở tình cảnh như vậy, tôi có nên suy nghĩ lại?
Tôi ngã quỵ khi phát hiện dấu vết ngoại tình của chồng và cô bạn thân tên Cúc. Cảm giác bị hai người thân yêu phản bội thật đau đớn.
" alt=""/>Phút cuối bi đát của người đàn ông dẫn gái về ngoại tình trước mặt vợ