Ngoại Hạng Anh

Truyện Mười Hai Năm Kịch Cố Nhân

字号+ 作者:NEWS 来源:Thời sự 2025-03-25 01:16:34 我要评论(0)

Người ngày đó đón cô trên bến cảng là học sinh nhận học bổng Khoản bồi thường Canh Tý (1) được cử đithị trường chuyển nhượngthị trường chuyển nhượng、、

Người ngày đó đón cô trên bến cảng là học sinh nhận học bổng Khoản bồi thường Canh Tý (1) được cử đi sang Mỹ du học,ệnMườiHaiNămKịchCốNhâthị trường chuyển nhượng nghe nói năm nay lấy được học vị Thạc sĩ, trường học muốn giữ anh ta ở lại giảng dạy, nhưng anh từ chối.

(1) Khoản bồi thường Canh Tý: Năm 1900, liên quân tám nước Anh, Mỹ, Đức, Pháp, Nga, Nhật, Ý và đế quốc Áo - Hung xâm lược Trung Quốc, năm sau ép chính quyền Mãn Thanh kí hiệp ước Tân Sửu gồm mười hai điều khoản; trong đó có điều khoản buộc Trung Quốc phải bồi thường 450 triệu lạng bạc, tức mỗi người Trung Quốc lúc đó phải trả một lạng bạc, gọi là Khoản bồi thường Canh Tý. Năm 1908, Mỹ trả lại Trung Quốc hơn 11 triệu USD trong thời gian từ 1909-1940, nhưng quy định chỉ dùng cho học sinh Trung Quốc cử sang Mỹ du học, gọi là Học bổng Khoản bồi thường Canh Tý.

"Tôi tới đây, phải học được bản lĩnh thì mới về nước." Người đàn ông đó nói với cô như vậy.

Tháng thứ hai cô ổn định ở đây, anh ta đã về nước rồi.

Người duy nhất được coi là người quen rời đi, khiến Thẩm Hề vô cùng bất an. Cô như người bị đày đến một thế giới kỳ quái. Trong căn nhà được người ấy sắp xếp từ trước, mất đến ba ngày cô ngủ mà trong lòng luôn lo lắng sợ hãi, nghĩ tới vô số kết cục, ví dụ như bị giết vì là người nước ngoài, hoặc bị bán tới căn nhà cách đây một con đường làm gái đi3m.

Mỗi đồ vật ở đây cô đều cảm thấy lạ lẫm, đều cảm thấy bồn chồn. Cô tìm tất cả những gì có thể ăn được trong nhà để lấp đầy bụng, nhưng đến ngày thứ tư thì không tìm thấy bất cứ đồ ăn gì thêm nữa. Cô lật tung chạn bát cũ kĩ, cuối cùng bị thu hút bởi những thứ đặt trong chiếc hộp kim loại dẹt dài. Màu nâu, có nhiều miếng, làm cô nghĩ đến bánh thuốc phiện.

Thẩm Hề đưa lên mũi ngửi, hình như là đồ ăn. Cô ngồi xổm trước cái chạn cũ, mượn ánh sáng hắt vào từ ngoài cửa sổ, cẩn thận quan sát. 

Chợt có người gõ cửa.

Tim Thẩm Hề run lên, lòng bàn tay vô thức siết chặt thứ đồ ấy, mắt cảnh giác nhìn cánh cửa lớn chỉ cách hơn ba bước chân.

Tiếng gõ cửa vang lên lần nữa.

"Thẩm Hề." Người ngoài cửa gọi tên cô.

"Ai đấy?"

Cô tới mở cửa, cùng với tiếng ồn ào bên ngoài, hai người xách va li da cũ kĩ xuất hiện trước mắt cô, một nam một nữ, khoảng chừng hơn hai mươi tuổi, đều ăn mặc theo kiểu phương Tây. Người đàn ông thấy cô bèn mỉm cười rồi bỏ mũ ra: "Cô Thẩm."

Ngược lại cô gái kia tự nhiên phóng khoáng hơn, nở nụ cười tươi rói, nắm bả vai Thẩm Hề: "Em dâu của Phó Đồng Văn à?"

Cô cầm miếng "đồ ăn" chưa biết "có độc" hay không, sửng sốt ngây người nhìn hai người trước mắt, một lúc sau, khoé miệng mới cong lên thành nụ cười.

Đây chính là lần gặp mặt đầu tiên của cô với hai người hàng xóm tương lai.

Tối hôm đó, họ bước vào căn nhà này, cô gái tên là Đậu Uyển Phong, hàng xóm sát vách với Thẩm Hề, người đàn ông tên là Cố Nghĩa Nhân, sống ở lầu dưới. Sau khi lấp đầy cái bụng của Thẩm Hề, Uyển Phong lau bàn một lượt, đưa nó trở về vẻ sạch sẽ sáng bóng như ban đầu, rồi trải một tấm khăn trải bàn lên, cuối cùng thì đặt một chiếc đèn lên ấy: "Đúng là nhờ phúc của cô, hai người chúng tôi vốn định giúp người bạn dạy học cho bọn trẻ kiếm chút học phí, giờ thì không cần nữa rồi."

Thẩm Hề nghe hiểu, ý họ là, Phó Đồng Văn cho họ học phí sau này.

"Nói xem, cô muốn học gì?" Cố Nghĩa Nhân ngồi xuống, cười quan sát Thẩm Hề.

Thẩm Hề mím môi, suy nghĩ một lúc lâu mới trả lời: "Học y."

Hai người kinh ngạc nhìn nhau, Cố Nghĩa Nhân chợt hỏi một câu làm cô bất ngờ: "Là vì Phó Đồng Quyến ư?"

Thẩm Hề giật mình, chợt nhớ ra đó là tên "chồng" mình, vì không biết nên trả lời thế nào nên cô chọn cách im lặng.

Uyển Phong đá chân Cố Nghĩa Nhân, chấm dứt chủ đề này.

"Chúng tôi đến để sắp xếp cho cô." Uyển Phong nói như vậy.

Không biết do năng lực bọn họ giỏi, hay có người của Phó Đồng Văn giúp đỡ, Thẩm Hề nhanh chóng xác định được ngôi trường mình sẽ theo học, cách ngày nhập học chỉ còn ba tháng. Uyển Phong trở thành gia sư riêng của cô, lo việc to việc nhỏ, đi đứng ăn mặc, giúp cô thích ứng với cuộc sống mới. Đến ngày nhập học vào mùa hè, Thẩm Hề đã quen mặc áo sơ mi ngắn tay và váy kiểu Tây.

Bức thư của Phó Đồng Văn cô luôn cất cẩn thận dưới gối, đêm trước khi nhập học, cô lấy hết dũng khí để hỏi Uyển Phong, tôi có thể viết thư cho Phó Đồng Văn không. Nói xong, Thẩm Hề nhận ra không ổn, bèn bổ sung thêm: "Để anh ấy gửi lại cho người nhà tôi."

Uyển Phong đương nhiên đồng ý: "Được chứ, nhưng thư từ qua lại mất rất nhiều thời gian, nếu như cô có kiên nhẫn."

Thẩm Hề gật đầu: "Tôi biết, ngày mùng một tháng một anh ấy gửi thư cho tôi, hạ tuần (2) tháng hai mới đến nơi."

(2) Hạ tuần: từ ngày 21 đến cuối tháng. 

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

Bức ảnh “tự sướng” của nhóm bạn trẻ trong quần áo tù gây tranh cãi.

Dù vậy, vẫn có một số ý kiến bênh vực bày tỏ đây chỉ là một bộ ảnh kỷ yếu vui vẻ, để lưu giữ những kỷ niệm đẹp thời đi học bên bạn bè, chứ không cố tình gây tiêu cực nên không đáng để lên án gay gắt. Hiện vẫn chưa xác định được thực hư đây có phải là khung cảnh của một buổi chụp ảnh kỷ yếu thật hay không, nhưng bài đăng đã nhận về hơn 10 nghìn lượt thích, gần 1 nghìn lượt chia sẻ và hàng trăm bình luận từ phía cư dân mạng.

Cô gái này đã nhận về không ít chỉ trích bởi những bức ảnh… hồn nhiên trong bộ đồ tù nhân.

Trước đó, một bức ảnh kỷ yếu với hình ảnh một nhóm sinh viên mặc áo cử nhân, phía trước là một người phụ nữ dắt chiếc xe đạp, đi kèm với dòng caption: “Thành công, trưởng thành ngày hôm nay của các bạn chính là sự tảo tần của người Mẹ. Hãy luôn ghi nhớ và đền đáp công ơn đó“.

Bức ảnh dù đã được giải thích rõ nhưng vẫn bị hiểu sai lệch theo hai hướng, một là đề cao công ơn nuôi dưỡng. dìu dắt tảo tần của cha mẹ, hai là… tương lai mờ mịt của các sinh viên sau khi ra trường nên đã hứng về không ít “gạch đá”.

Kỷ yếu là điều mà bất kể học sinh, sinh viên nào cũng háo hức và mong đợi, là khắc họa đẹp đẽ nhất suốt quãng thời gian cắp sách đến trường, đừng để những điều tưởng chừng nhỏ nhặt lại vô tình trở thành thước đo để nhiều người nhìn vào đánh giá về mặt đạo đức.

 

Kaito

" alt="Dân mạng tranh cãi với nhóm nữ sinh chụp kỷ yếu trong trang phục tù nhân" width="90" height="59"/>

Dân mạng tranh cãi với nhóm nữ sinh chụp kỷ yếu trong trang phục tù nhân