当前位置:首页 > Thế giới > Soi kèo phạt góc Real Madrid vs Chelsea, 2h ngày 13/4 正文
标签:
责任编辑:Thời sự
Nhận định, soi kèo Tigres UANL vs Juarez, 08h00 ngày 26/2: Khó lành lặn rời hang Hùm
Nhưng 4 năm trước vợ tôi bỗng nhiên trở nên thờ ơ, lãnh cảm với chuyện đó. Cô ấy không còn thiết tha gì, ngay cả khi tôi chủ động gần gũi cô ấy cũng gạt ra, và thường có lý do để thoái thác không làm.
![]() |
Tôi hỏi, tôi đã làm gì sai nhưng cô ấy không nói. Cô ấy bảo cứ sống bình thường như vậy đi. Từ đó trở đi cô ấy không làm vợ tôi trên giường nữa.
Tôi rất nhớ cơ thể cô ấy còn cô ấy dường như lại cảm thấy bình thường. Cho đến ngày tôi tự tìm kiếm và hẹn với gái làng chơi qua mạng. Lần đầu lén lút tôi cũng cảm thấy có lỗi với vợ, nhưng lần đó tuyệt vời quá. Những lần sau tôi lại đi tiếp. Các cô gái làng chơi thì thân thiện, biết yêu chiều và tôi thấy chuyện lên giường với họ quá dễ, không phải nài nỉ như với vợ tôi.
Tôi từng nói chuyện nghiêm túc với vợ, rằng tôi yêu cô ấy, nhớ cô ấy và tôi vẫn còn trẻ, không thể sống trong hôn nhân mà mất đi một phần vui thú, đam mê. Nhưng cô ấy làm tôi tổn thương vì từ chối nhìn nhận sự việc theo quan điểm của tôi.
Cuộc hôn nhân này của tôi cần thay đổi, tôi đang nghĩ đến chuyện ngoại tình thay vì bóc bánh trả tiền thiếu an toàn như hiện giờ. Tôi không muốn làm vợ tổn thương nhưng tôi cũng không nghĩ đòi hỏi của mình có gì vô lý.
Trong tin nhắn, cô ta nói cảm ơn về buổi tối tuyệt vời chồng tôi đã mang đến cho cô ta và hỏi “trưa cùng đi ăn nhé, tối anh có đến nữa không?”...
" alt="Tâm sự của người đàn ông đi ngoại tình vì vợ cấm vận"/>
Đặc trưng của món ăn này là có vị cay. Những ngày thời tiết se se lạnh, thưởng thức sẽ rất phù hợp. Dưới đây là cách làm của chị Rose Trương.
" alt="Mực sống trong bát mì"/>Ngay sau khi được đăng tải, bài viết trên đã thu hút sự theo dõi rất lớn từ cộng đồng mạng với hàng chục nghìn lượt thích, chia sẻ và bình luận. Hầu hết mọi người đều rất ngưỡng mộ tình cảm của ông bố dành cho người vợ của mình. Không những thế, phía bên dưới có rất nhiều cư dân mạng bắt theo trend, viết thành những câu status vô cùng thú vị.
![]() |
Bài đăng nhận được "bão like" của dân mạng khi thấy cách phụ huynh dùng Facebook vô cùng dễ thương.
![]() |
Dân mạng ai cũng phải gật gù, ngợi khen trước tình cảm mà ông bố dành cho người vợ. Dù đi đâu, làm gì, ông cũng không ngần ngại bày bỏ cảm xúc: "rất hạnh phúc", "bên vợ yêu"; "sánh vai cùng vợ yêu"…
![]() |
Được biết, cặp vợ chồng Phạm Hùng – Hồng Gấm đang 'nổi như cồn' này là người Hải Dương. Hải Yến, con gái của họ chia sẻ rằng: 'Bố mẹ mình đã cưới nhau được 30 năm rồi, đã có với nhau 2 người con. Suốt ngần ấy thời gian chung sống cùng nhau, gia đình luôn hòa thuận. Bố mình là người ôn nhu và cũng rất tình cảm.'
![]() |
![]() |
Hải Yến chia sẻ :" Dù đã lên chức ông bà, bố mẹ vẫn nhiều lần khiến con cái phải ghen tỵ ra mặt khi công khai thể hiện tình cảm với nhau. Bố mẹ còn chat chit với nhau như hai người đang hẹn hò, dùng loạt icon trái tim, khen ngợi nhau hết lời nữa".
![]() |
Dù đã có hơn 30 chung sống, thế nhưng cô chú Phạm Hùng – Hồng Gấm vẫn tình cảm như hồi mới yêu.
![]() |
2 vợ chồng còn thường xuyên 'tag' nhau và dùng 'icon' tình cảm như giới trẻ
![]() |
Hiếm có cặp vợ chồng nào lại tình cảm đến như vậy, đi chơi ở đâu cũng nắm tay nhau cùng đi, đăng tải ảnh lên mạng cũng phải kèm tên vợ mình mới chịu. |
Con trai mất tích đã hơn 1 năm nhưng đến giờ, kể cả nửa đêm biết là người ta nháy nhầm số, anh Bình cũng phải gọi lại bằng được vì nhỡ đâu lại là cuộc gọi quan trọng báo tin con.
" alt="Ghen tỵ với cách thể hiện tình cảm với vợ của ông bố U70 Hải Dương"/>Ghen tỵ với cách thể hiện tình cảm với vợ của ông bố U70 Hải Dương
Lê Triều Dương (biệt danh Du Già) là một người ưa xê dịch có tiếng, là người từng khám phá ra những cung đường, vùng đất mới, lạ. Chia sẻ với VietNamNet, anh nói, Hà Giang là vùng đất không chỉ riêng anh, mà rất nhiều người yêu du lịch mê đắm.
‘Tôi đi Hà Giang không biết bao nhiêu lần, không thể đếm xuể. Biệt danh Du Già mà tôi dùng 20 năm nay cũng sinh ra từ tình yêu với Hà Giang’.
Anh nói, Du Già là tên một xã ở Hà Giang và bây giờ cũng là tên một cung đường trên cao nguyên đá. ‘Tôi lấy cái tên Du Già với mong muốn nhiều người biết đến Hà Giang hơn, biết đến những địa danh ít đặt chân đến hơn là những nơi đã nổi tiếng như Mã Pì Lèng ngày ấy. Thế hệ phượt thủ 8x, 9x có một câu nói là ‘Bất đáo Du Già phi phượt thủ’ (tức là: Chưa đi qua Du Già thì chưa thành phượt thủ).
Với tình yêu dành cho Hà Giang và với góc nhìn của một người thích đi, đi nhiều, phượt thủ Du Già cho rằng việc xây dựng một công trình như Panorama trên đèo Mã Pì Lèng, tại chính điểm dừng chân đẹp nhất để ngắm trọn vực Tu Sản và dòng sông Nho Quế, là một sự phản cảm.
‘Chắc chắn nó sẽ gây bức xúc cho người dân địa phương và dân yêu du lịch. Bởi vì công trình ấy không phù hợp với cảnh quan ở đây. Nếu có một Panorama mọc lên thì một thời gian nữa sẽ nở rộ ra hàng chục, hàng trăm Panorama khác’.
Phượt thủ sinh năm 1966 cũng cho rằng, khi cao nguyên đá Đồng Văn đã được UNESCO công nhận là công viên địa chất toàn cầu thì việc xây dựng bừa bãi, gây mất mỹ quan sẽ xâm phạm vào những tiêu chí của UNESCO.
![]() |
Anh Lê Triều Dương với người dân bản địa. Ảnh: NVCC |
Trước những ý kiến cho rằng, các công trình như Panorama sẽ mang lại tiện ích cho du khách đến với Hà Giang, anh khẳng định ‘đó chỉ là ngụy biện’.
‘Tôi nghĩ là ở đó không cần phải xây dựng gì cả. Nếu cần chỗ ăn nghỉ thì đã có thị trấn Đồng Văn, chỉ cách Mèo Vạc 20km. Nếu muốn ngắm cảnh thì chỉ cần đứng giữa thiên nhiên là đủ, chứ không cần phải có một sàn bê-tông. Vì thế, đưa ra lý do để khách sạn ấy tồn tại chỉ là sự ngụy biện’.
Phượt thủ Du Già chia sẻ, anh từng có cơ hội chiêm ngưỡng nhiều danh thắng có cảnh sắc thiên nhiên tuyệt mỹ tương đồng với Hà Giang và anh có nhìn thấy bàn tay của con người ở đó nhưng tất cả đều dựa trên sự tôn trọng thiên nhiên.
‘Tôi thấy nhiều nơi ở Thái Lan, Trung Quốc, họ có khai thác nhưng quy hoạch có tầm nhìn lâu dài. Ví dụ như ở Phượng Hoàng Cổ Trấn, Trương Gia Giới của Trung Quốc, những chiếc cầu kính, cầu gỗ hay cầu bê-tông được dựng lên đều rất tôn trọng thiên nhiên. Họ giữ lại từng cái cây xung quanh chứ không chặt phá, đè lên thiên nhiên’.
‘Tôi nghĩ là nếu có khai thác du lịch thì phải có quy hoạch bài bản, kỹ càng và phải có tầm nhìn lâu dài trên tinh thần tôn trọng tự nhiên’.
![]() |
Anh Lê Triều Dương trên dòng sông Nho Quế. Ảnh: NVCC |
Đồng tình với anh Lê Triều Dương, nhiếp ảnh gia phong cảnh nổi tiếng Hoàng Thế Nhiệm cho rằng, ‘những gì thuộc về tự nhiên hãy trả cho tự nhiên’.
‘Tôi đi các danh thắng được bảo tồn ở nước ngoài thì hầu như du khách chỉ đi bộ vào thôi. Người ta không cho đi xe. Ở Việt Nam cho xe lên đến tận nơi là tốt lắm rồi. Bây giờ còn xây cả một công trình trên đó nữa thì tôi thấy không được’.
Người Việt đi du lịch chỉ quan tâm ăn ngủ
Nhiếp ảnh gia Hoàng Thế Nhiệm – người đã đặt chân tới mảnh đất cao nguyên đá gần 20 năm nay cho rằng, 2 thị trấn Đồng Văn và Mèo Vạc của Hà Giang đã có nhiều thay đổi về mặt dịch vụ để phục vụ nhu cầu khách du lịch và vẫn còn có thể phát triển, mở rộng ra được nữa nếu muốn.
‘Tuy nhiên, tâm lý của người Việt mình là đi đâu cũng thích ở trung tâm, bước xuống xe là phải có ngay nơi ăn, nghỉ, chơi nên các nhà nghỉ, nhà hàng ở Đồng Văn, Mèo Vạc mới chỉ tập trung ở những chỗ trung tâm nhất. Xa một chút là khách chê’.
‘Kiểu đi du lịch ở ta là du lịch lười biếng, du lịch hưởng thụ, chứ không phải đi để thưởng lãm cái đẹp từ thiên nhiên. Tôi cho rằng đó là một thói quen không tốt, nên thay đổi’.
![]() |
Cung đường Mã Pì Lèng, Hà Giang. Ảnh: Lê Triều Dương |
‘Ở nhiều nơi tôi đi trên thế giới, những khu bảo tồn thiên nhiên không dành cho người lười vận động. Anh phải đi bộ vào. Những người có tình yêu thiên nhiên thực sự, họ sẽ đi bộ vào và trân trọng từng bước chân vô đó, chứ không phải vào ‘check-in’ cái là ra’.
‘Còn ở Việt Nam, tôi đi Sa Pa 30 năm nay nhưng giờ lên có khi còn bị lạc, vì xây dựng nhiều quá, phá vỡ mọi cảnh quan. Đó là một tài sản mà tôi rất tiếc’.
Phát triển du lịch Hà Giang: Người Mông phải là chủ thể
Đề xuất về hướng phát triển du lịch Hà Giang, anh Nhiệm cho biết: ‘Hà Giang đã có Đồng Văn, Mèo Vạc phát triển rồi. Ở đó đã có chỗ chơi, ăn nghỉ, chỉ cách Mã Pì Lèng có gần 20km. Nếu muốn phát triển du lịch thì cứ phát triển ở đó, chứ đừng chạm đến thiên nhiên’.
‘Kể cả cung đường Mã Pì Lèng và các bản làng người Mông dọc theo cung đường đó, quan điểm của tôi là hãy để nguyên. Còn nếu bây giờ lại đổ vào các bản làng, xây khách sạn, nhà nghỉ thì càng nguy hiểm hơn’.
‘Làm thế nào để người dân hưởng lợi từ du lịch là một vấn đề vĩ mô, cần sự quản lý của chính quyền địa phương’.
Theo anh, nếu muốn đời sống người dân khấm khá hơn, thì phải ưu tiên cho sự phát triển của người dân tộc, chứ không phải người Kinh lên đó đầu tư, thu tiền và người Mông chỉ đi làm thuê.
‘Còn làm thế nào để người Mông có thể là chủ thể thì cần sự hướng dẫn, quản lý của chính quyền địa phương’.
‘Họ có thể làm ‘homestay’ theo hướng mộc mạc, đúng cách sinh hoạt của người bản địa, chỉ cần không quá tệ’.
![]() |
Người dân bản địa ở Hà Giang. Ảnh: Trịnh Thanh Tùng |
![]() |
Những đứa trẻ người Mông cũng thay đổi sau nhiều năm dân phượt đổ lên Hà Giang. Ảnh: Trịnh Thanh Tùng |
Chia sẻ quan điểm của mình, anh Trịnh Thanh Tùng – một người trẻ 8x mê ‘phượt’ nói, anh ủng hộ việc có một công trình trên Mã Pì Lèng với điều kiện nó phải phù hợp với cảnh quan, môi trường xung quanh. ‘Thực tế là đã có nhiều công trình trước đó xây trên đèo Mã Pì Lèng rồi và nó không liên đới gì tới cảnh quan xung quanh cả’.
‘Với Hà Giang, nếu khai thác quá sâu như Sa Pa thì tôi không thích và địa hình của Hà Giang cũng không đủ rộng để xây dựng như Sapa’.
Anh Tùng kể, Hà Giang bây giờ và cách đây 8 năm – khi anh đi lần đầu tiên – đã có sự thay đổi đáng kể. ‘Lần đầu tiên tới Hà Giang, tôi bị ấn tượng bởi sự hoang vắng, cô tịch, cảm giác rất ngút ngàn và thấy mình bé nhỏ, thư thái trong không gian ấy’.
‘Khi Hà Giang chưa đông đúc như bây giờ, trẻ con rất cởi mở, dễ thương. Còn bây giờ, khi du khách vừa dừng chân, trẻ con ở đâu ào tới xin kẹo. Tôi không tránh khỏi cảm giác hụt hẫng’.
‘Những ai nghĩ rằng đó là cách làm truyền thông của tôi thì họ không hiểu về tôi' - Hiếu Orion chia sẻ.
" alt="Du lịch hài hòa với thiên nhiên là những gì người yêu Hà Giang say mê"/>Du lịch hài hòa với thiên nhiên là những gì người yêu Hà Giang say mê
Đến Uyuni, hầu hết du khách đều lựa chọn tham quan các ruộng muối nổi tiếng Bolivia và cảnh quan siêu thực xung quanh. Tuy nhiên, ít ai biết đến Concreteerio de Trenes, nghĩa trang tàu hỏa khổng lồ, một địa điểm cuốn hút không kém ở vùng ngoại ô của thị trấn.
![]() |
Nơi đây là một bảo tàng ngoài trời với các di tích bị bỏ rơi, rỉ sét, sở hữu vẻ đẹp hoang vu, ám ảnh. Vào thế kỷ 19, nhiều kỹ sư đến từ Anh và người lao động địa phương xuống thị trấn để xây dựng con đường nối những mỏ khoáng sản với thành phố La Paz (Bolivia) và các cảng biển của Chile. |
![]() |
Công ty đường sắt Antofogasta và Bolivian đã xây dựng một mạng lưới đường sắt rộng khắp, biến thị trấn Uyuni im ắng trở thành trung tâm giao thông quan trọng. |
![]() |
Là một phần của công nghiệp hóa Uyuni, nhà máy xe lửa đã chế tạo ra nhiều sản phẩm ngày nay bạn vẫn có thể nhìn thấy. Hầu hết vỏ tàu rỗng ở đây đã được chế tạo từ đầu thế kỷ 20. |
![]() |
Vào những năm 1940, hoạt động khai thác mỏ suy giảm nghiêm trọng khi tài nguyên bắt đầu cạn kiệt. Công ty đường sắt ngừng hoạt động và bỏ lại những xác tàu trên sa mạc. |
![]() |
Hàng chục đoàn tàu rỉ sét nằm rải rác xung quanh khu vực. Một số khối kim loại đã tận dụng làm phế liệu. Trong khi đó, những đầu tàu hư hỏng còn sót lại được bao phủ bởi bức tranh phun sơn của thanh niên địa phương. Nghĩa trang tàu hỏa cùng cánh đồng muối vô cực tại Bolivia là điểm đến có mặt trong hầu hết tour du lịch. |
![]() |
Ở nhiều vùng khí hậu, những cỗ máy trăm tuổi có thể giữ tương đối nguyên vẹn cho đến nay. Tuy nhiên, ở Uyuni, những cơn gió khắc nghiệt mang theo muối từ cánh đồng gần đó làm đẩy nhanh quá trình ăn mòn kim loại một cách đáng kể, khiến nhiều cỗ máy trông như đã trải qua hàng thế kỷ. |
Sau khi đề xuất mượn máy bay Boeing của một viện dưỡng lão bị từ chối, chương trình Điều ước thứ 7 đã thực hiện giấc mơ của các vị khách đặc biệt này.
" alt="Nghĩa địa tàu hỏa khổng lồ giữa sa mạc"/>Quà tặng là nước sạch
Trong những ngày này tại một số quận ở Hà Nội, đề tài nước sạch là câu chuyện được nhắc đến nhiều nhất. Những gia đình thiếu nước sạch phải tìm đủ trăm phương nghìn kế để có nước sinh hoạt.
Bởi vậy đối với họ, được tặng nước là thứ ý nghĩa nhất trong những ngày này. Chị Minh Yến (SN 1986, Thanh Xuân) chia sẻ: ‘22h30 đêm, thấy người anh nhắn tin: ‘Anh chuẩn bị cho 1 thùng 20l, nếu chưa ngủ thì anh mang qua cho, xuống tầng 1 lấy nhé.
Nếu ngủ rồi thì sáng mai anh mang sớm cho’. Tưởng anh đùa, hoá ra anh vác bình nước đi bộ mang sang nhà cho mình thật. Vậy là có quà quý lúc nửa đêm’.
![]() |
Món quà đặc biệt của người anh trai trong thời điểm nguồn nước Hà Nội bị ô nhiễm. |
Chị Trang ở một chung cư huyện Hoài Đức, Hà Nội cho biết, hàng loạt cư dân ở đây đã phải nghĩ mọi cách để tiết kiệm nước. Họ thường xuyên đi nhờ vệ sinh, trẻ con phải đi tiểu vào chai… vì không có nước dội.
Việc đi lấy nước không chỉ vất vả mà còn gặp khó khăn vì không có vật dụng đựng được. Một hộ dân đã phải đổ bỏ mấy bình rượu quý, ngâm từ lâu để có vật dụng chứa nước. ‘Rượu quý phải bỏ đi để lấy nước vì khát quá rượu cũng chẳng uống được. Trong khi không có nước sạch mà uống’, người này nói.
![]() |
Cư dân ở chung cư huyện Hoài Đức đổ xô ra bể bơi lấy nước về dùng. |
Không chỉ vậy, với tình trạng bị cắt nước, người dân ở chung cư huyện Hoài Đức, Hà Nội còn phải xuống bể bơi của tòa nhà xách nước về dùng. Nhưng nước này chỉ phục vụ được việc đi vệ sinh, còn việc ăn uống… họ vẫn phải đi mua nước sạch.
Người dân ở đây cho biết, mỗi ngày có khoảng 1 - 2 xe nước chở đến phục vụ cư dân, tuy nhiên số nước trên không đáp ứng đủ nhu cầu của hàng nghìn hộ dân.
Vừa về nhà sau di tản lại lục đục kéo nhau đi
Đáng nói là người dân khu vực Hạ Đình, Thanh Xuân. Vừa trải qua những ngày lo lắng vì ô nhiễm không khí, người dân ở đây lại phải đối mặt với vấn đề nước sạch.
Bà Nhung (71 tuổi, Thanh Xuân Nam) nói: ‘Mấy hôm trước, tôi ngửi thấy nước có mùi. Mở cửa phòng vệ sinh, mùi khét xộc lên mũi. Khi nấu cơm, canh thấy thức ăn có mùi chúng tôi buồn nôn, phải đổ đi’.
Những ngày này, gia đình bà cũng như nhiều hộ dân phải đi ăn quán. Tuy nhiên thực phẩm họ chọn cũng là những thực phẩm khô, không có nước như bánh mì, bún trộn…
![]() |
Chị Phương bế con đi mua đồ ăn khô và sữa tươi về ăn. |
Chị Phương - chung cư 85 54 Hạ Đình chia sẻ: ‘Tôi sinh con được 3 ngày đã vội đi sơ tán vì ô nhiễm sau vụ cháy nhà máy Rạng Đông. Hai mẹ con vừa về được 3 ngày lại rơi vào cảnh ô nhiễm nước.
Tôi phải mua bánh mì, sữa tươi uống, lấy sữa cho con bú. Chồng tôi cũng sang những quận không sử dụng nước sông Đà để mua cơm về ăn. Vì các quán cơm ở đây, mình có biết được là họ dùng nước khoáng hay dùng nước máy để nấu đâu?
Riêng con gái tôi, toàn bộ nước tắm rửa, vệ sinh cá nhân, tắm, giặt đều dùng nước khoáng đóng chai vì da cháu bị dị ứng. Tính đến hôm nay, tôi mua gần 2 triệu đồng tiền nước khoáng’.
Tuy nhiên, vấn đề khiến nhiều hộ dân bức xúc là thông tin không được cập nhật.
Bà Vũ Thị Giáp (66 tuổi) cho biết: ‘Gia đình tôi thuộc khu vực nước nhiễm bẩn nhưng chúng tôi không được thông báo. Mấy hôm sau, đọc báo chúng tôi mới biết để ngừng việc ăn uống từ nguồn nước đó’.
Tương tự, chị Nguyễn Thị Hương, cư dân chung cư ở quận Hà Đông, Hà Nội cũng cho biết, các hộ dân ở chỗ chị vì hoang mang trước thông tin nước nhiễm bẩn nên đua nhau đi mua nước.
‘Đêm hôm qua tôi gọi cho một công ty nước để mua nhưng nhân viên công ty này thông báo hết nước, bị cháy hàng.
Khi biết tôi ở chung cư Văn Phú, anh này nói chúng tôi không phải dùng nguồn nước của Công ty nước sạch Sông Đà nên không bị nhiễm bẩn. Từ lúc đó chúng tôi mới biết nguồn nước của mình tạm an toàn, nên không đi mua nước đóng chai nữa, chị nói.
Thiếu nước khiến nhiều hộ kinh doanh cũng rơi vào tình trạng khó khăn. Bà Nguyễn Thị Tuyết (54 tuổi) - khu tập thể Thanh Xuân Bắc, cho biết: ‘2 ngày hôm nay khách không dám ăn sáng ở đây. Bình thường 9 giờ sáng là tôi bán hết hàng nhưng giờ ế ẩm, khách vắng.
Mặc dù mình mua nước khoáng về nấu nướng, chế biến đồ ăn, cũng thông báo cho khách như vậy nhưng họ không tin. Trưa nay, tôi mang đồ về cho gia đình ăn trừ bữa.
Nhà tôi ở tầng 5 khu tập thể, 3 hôm nay không thấy họ bơm nước lên. Hộ tôi 10 con người sinh sống, chồng tôi mua nước đóng chai về ăn uống tốn kém vô cùng. Thiếu nước đã khổ, giờ thêm nước ô nhiễm, càng khổ hơn’.
![]() |
Bà Tuyết - kinh doanh đồ ăn sáng ở Hạ Đình. |
![]() |
Quán ăn nhà bà Tuyết vắng tanh khách. |
Tương tự, anh Tùng – chủ cơ sở sửa chữa, rửa xe máy (Hạ Đình, Thanh Xuân) cũng méo mặt những ngày qua. ‘Chỗ tôi cắt nước 2 ngày, vừa cấp lại sáng nay. Tôi nhịn tắm mấy ngày rồi, ăn uống thì ra ngoài. Tất cả sinh hoạt đều đảo lộn, kể cả việc kinh doanh. Hôm qua khách mang xe đến rửa đành phải từ chối’, anh ngán ngẩm nói.
Cuộc sống bị đảo lộn do mất nước. Nhiều nơi, người dân phải xếp hàng từ đêm khuya, thậm chí sử dụng cả nguồn nước từ bể bơi tòa nhà.
" alt="Chuyện cười ra nước mắt khi Hà Nội thiếu nước sạch"/>